Sep 19, 2008

NHÀ HÀNG SONG LONG: NHÀ HÀNG TÂY DÀNH CHO GIA ĐÌNH VIỆT Ở MỸ








Dù ở Việt Nam hay ở Mỹ, nhà hàng- quán ăn vẫn là một ngành kinh doanh hấp dẫn của người Việt. Ở Việt Nam thì khỏi nói rồi, dân mình ăn uống từ sáng đến khuya, mở quán ăn từ lề đường ra đến khách sạn sang trọng. Sang đến Mỹ, nhập gia tùy tục, thú vui ăn uống của dân mình đã có phần “trật tự” hơn, nhưng mật độ nhà hàng, quán ăn ở khu Bolsa vẫn thuộc lọai cao nhất nước Mỹ. “ …Mở nhà hàng đi, có ăn lắm đó!...” đó là câu kháo nhau tôi thường nghe khi có người mới từ Việt Nam sang hỏi thăm về cách làm ăn sinh sống ở Mỹ.

“Có ăn” cỡ nào chưa biết, tôi lại nghe rất nhiều nhà hàng than ế ẩm trong thời buổi khủng hỏang kinh tế hiện nay. Cách đây vài tháng, cùng hai người bạn hẹn nhau ăn trưa ở quán Song Long (góc Bolsa- Dillow), tôi nhận thấy quán vẫn đông khách lắm. Trong lúc ăn uống, tôi tình cờ nghe một chị phục vụ ở đây nói với khách: “…Ai mắc cỡ khi làm bồi bàn, chứ em thì không. Em rất vui với công việc của mình đang làm từ nhiều năm rồi…”. Tôi ngạc nhiên và bắt đầu nhận ra nét riêng của nhà hàng này. Sau đó, tôi đã trở lại tiệm nhiều lần để tìm hiểu về “bí quyết” của những sự khác biệt …

Chủ nhân của Song Long là một Việt Kiều Pháp. Chị là chủ tiệm từ ngày thành lập- năm 1985- đến giờ. Nhớ lại thời đó, khu Bolsa chưa có một nhà hàng Việt nào đủ tiêu chuẩn để mời người Mỹ đến ăn cả. Song Long ra đời đáp ứng được nhu cầu này của người Việt mình. Một đặc điểm nữa là nhà hàng nằm cùng một địa điểm từ lúc thành lập cho đến ngày hôm nay.

Cái gì là tiêu chuẩn của một nhà hàng Việt để có thể “mời người Mỹ đến ăn”? Thực ra, làm nhà hàng thì chỉ có 4 yếu tố chính: món ăn, giá cả, sắp xếp-bài trí không gian nhà hàng và cách phục vụ. Dễ mà khó. Ta hãy nghe chủ nhân nói về nhà hàng Song Long:

- Về món ăn: Nhà hàng Song Long tập trung vào các món ăn Pháp và Việt. Chủ trương của Song Long về khẩu vị là phải phù hợp với khách hàng. Phải điều chỉnh cách nêm nếm các món ăn Việt, Pháp theo thói quen ăn uống ở Mỹ. Khách hàng rất ưa chuộng các một số món ăn Việt của Song Long như cơm sườn, hủ tiếu gà cá, bún suông, lẩu canh chua… Nhưng các món ăn Pháp ở đây mới là độc đáo. Có thể lấy ra một ví dụ là các món thịt bò nấu theo kiểu Tây như Filet Migon au Poivre Vert, Chateaubriand a la Bearnaise. Có một khách hàng Mỹ ở tận khu Bevery Hills xuống nhà hàng Song Long để ăn món này mỗi tuần, rồi còn đem food to go về cho người thân nữa! Tôi rất ngạc nhiên khi biết nhà hàng không có đầu bếp chính! Nhà hàng được quản lý theo cung cách công nghiệp. Mỗi đầu bếp ở đây phụ trách một công đọan của một hệ thống, được chỉ dẫn cân lượng rõ ràng, ai cũng làm được. Chỉ cần mỗi người thợ nấu làm đúng công việc của mình, món ăn sau cùng sẽ có đúng hương vị như đã định sẵn. Giống như một hệ thống franchise vậy. Bởi vì không quá phụ thuộc vào tay nghề của một cá nhân nào, nhà hàng mới có thể quản lý được chất lượng đều đặn cho các món ăn của mình.

- Về giá: nhà hàng Song Long chọn mức giá trung bình cho dù các món ăn có chất lượng tương đương với những nhà hàng sang trọng để phục vụ được đông đảo khách hàng hơn.

- Về cách sắp xếp-bài trí: nhà hàng Song Long được bày biện và trang trí giản dị, thân mật theo kiểu quán ăn gia đình. Sạch sẽ, tạo sự thỏai mái cho cả khách hàng và nhân viên là yếu tố được chú trọng. Nếu có dịp được vào trong bếp, ta sẽ ngạc nhiên vì diện tích khu vực bếp rất rộng và thóang so với các nhà hàng bình thường. Nhân viên vì vậy có một môi trường làm việc thuận tiện hơn.




















- Về cung cách phục vụ: đây mới là điểm đáng nói nhất của nhà hàng Song Long. Bản thân tôi đến ăn tại đây khá nhiều lần, và tôi cảm thấy mình được phục vụ ân cần, vui vẻ theo đúng kiểu “khách hàng là Thượng Đế” thường chỉ có ở các nhà hàng Mỹ. Không quá trang trọng, kiểu cách theo kiểu nhà hàng Tây làm khách hàng mất thỏai mái. Không quá xuề xòa, dễ dãi như một số nhà hàng Việt Nam làm khách hàng cảm thấy mình không được tôn trọng. Tính chuyên nghiệp trong phục vụ xuất phát từ quan niệm kinh doanh của người chủ : “Tinh thần phục vụ lấn át tinh thần business”. Hãy nuôi dưỡng tiệm của mình bằng sự hài lòng của khách hàng. Phải biết ơn khách hàng. Những nhân viên như chị Sương, chị Bảy, anh Roberto… đã cho khách hàng đúng những cảm giác đó khi đến Song Long. Ngay ở phần đầu của bài viết này, tôi đã nhắc đến lòng yêu nghề của một nhân viên nhà hàng Song Long. Bạn đọc sẽ càng ngạc nhiên hơn nếu biết vài người trong số họ đã từng học engineer ở Châu âu! Vì sao những nhân viên của nhà hàng lại hăng hái khi đi làm một công việc bình dị như vậy? Bởi vì nhân viên được đố xử như những chủ nhân của nhà hàng. Nhân viên thấy Song Long là nhà hàng của mình, thấy công việc kinh doanh của Song Long là một phần sự nghiệp của chính mình. Nhân viên ở đây được gọi là “patron”, tiếng Pháp có nghĩa là “người đỡ đầu” . Không có quan hệ chủ tớ, do đó mọi người làm việc với tinh thần trách nhiệm cao. Trong một không khí làm việc thân tình như vậy, có những nhân viên ba đời cùng làm việc cho nhà hàng Song Long! Khách hàng cũng cảm nhận được sự thân tình đó, nên đến Song Long như một quán của gia đình. Theo tôi biết , đã có gia đình đến bốn thế hệ cùng là khách hàng của Song Long!


Một nhà hàng, một chủ, ở một địa điểm duy nhất trong suốt hơn 20 năm là một điều hiếm thấy. Nhà hàng Song Long xứng đáng là một trong những biểu tượng về sự tồn tại và phát triển của Little Sài Gòn. Nói đến nhà hàng, người ta hay nói đến món ăn, hay giá cả. Riêng ở nhà hàng Song Long, yếu tố làm khách hàng trở lại nhiều nhất là tấm lòng hiếu khách, tinh thần phục vụ của những “patron” ở đây. Điều này cũng gần gũi với truyền thống coi trọng cái tâm của người Việt mình…

Đòan Hưng



No comments: