Oct 13, 2025

THƯ GỬI ANH SỸ - Nhã Ca, Trần Dạ Từ

 Thưa Anh,

Anh em chúng ta, ngoài sách vở, chữ nghĩa, không còn gì quan trọng bằng đã đọc cuốn sách đời của nhau.

Từ-Nhã, như tiếng gọi thân tình của Anh. Cô Nhã, chú Từ; như tiếng gọi thương yêu của Chị. Nói như anh Mai Thảo: đó là tâm thái. Tâm thái giữa anh em chúng ta, giữa gia đình chúng ta.

Phan Tấn Hải gọi văn của Anh là văn viết cho nền văn học thần thoại, gọi tâm thái của Anh là nụ cười rất mực Niết Bàn.

Trong “thiền”, để đạt tới cảnh thanh thoát, thanh thản, cảnh giới của Bồ Tát Quán Tự Tại đã thoát khỏi hai kiếp, chấp thế gian, chấp an lạc, đã mấy ai “xuất thế gian” để đạt được nụ cười như thế.

Đỗ Quý Toàn nói về anh: Khi đi tù, cai ngục bắt đi nghe thì đi, có gì ăn thì ăn, lúc nào ngủ thì ngủ. Bị bắt lần thứ 2, Ông vẫn như vậy. Lại ngồi thiền: Thở vào, thở ra, nhẹ như mây bay. Vững như núi đá.

Với Nhã, viết hai câu thơ “Phật tánh trong tâm. Nụ cười Ca Diếp.” chính là hình ảnh người anh quý mến.

Hôm nay, nhẹ như mây, anh mang theo nụ cười Niết Bàn, nụ cười Ca Diếp về cõi Phật. Chị đang chờ đón anh để hai nụ cười hợp chung thành một đóa Tâm Hương dâng lên Tam Bảo.

Rồi thì: Không sao! Giọng của Từ. Anh Em ta sẽ gặp nhau thôi. Và “thế đấy”: Từ Nhã nghe tiếng anh trả lời.

Kính tiễn Anh.


No comments: