Mar 14, 2014

TRUYỆN KỂ VỀ CON NAI RURU



TRUYỆN KỂ VỀ CON NAI RURU

Tác giả: C.B. Varma
Dịch giả: Út Hương
Nguồn tài liệu: http://ignca.nic.in/jatak001.htm


Ngày xửa ngày xưa có một chú nai tên là Ruru sống trong khu rừng rậm nọ.  Trên mình màu vàng ươm của Ruru có nhiều đốm mang sắc màu hồng ngọc, lam ngọc, và lục ngọc.  Lông của Ruru lại mềm như lụa.  Đôi mắt của nó xanh biếc màu trời.  Móng và sừng của nó nhìn như được trạm trổ với những viên ngọc quý.  Vì vậy, khi Ruru di chuyển trong rừng, dáng chạy của nó mới duyên dáng làm sao!  Tuyệt vời nhất là Ruru được trời phú cho trí thông minh; và nó nói được ngôn ngữ loài người – có lẽ đã được lưu trong bộ nhớ của nó từ nhiều kiếp trước.  Ruru cảm được thiên tính độc ác của con người nên thường tránh tiếp xúc với họ.  Tuy nhiên, Ruru luôn trải lòng từ đến muôn loài. 

Một ngày nọ, khi đang dạo chơi trong rừng sâu, Ruru nghe một tiếng thét xé tim.  Tò mò nó nhìn về phía tiếng thét, thấy một người người đàn ông đang bị dòng nước lũ cuốn trôi.  Hình ảnh người đàn ông trong tình trạng tuyệt vọng đã đánh động lòng từ của Ruru.  Nó nhảy ùm xuống nước, bảo người đàn ông hãy mau bám vào nó.  Trong lúc hoảng loạn, người đàn ông thay vì chỉ bám vào Ruru, đã nằm toài hẳn trên lưng của nó.  Thế là con nai tốt bụng phải cõng người đàn ông với thân hình nặng chịch trên tấm lưng thanh mảnh của nó.  Vào đến bờ, Ruru dùng hơi ấm của nó cạ vào người đàn ông đang lạnh run cho đến khi ông tỉnh lại.  Khi người đàn ông đã hoàn toàn hồi phục, Ruru bảo với ông rằng: “Bây giờ ông hãy về với đồng loại của ông đi.”

Người đàn ông cám ơn Ruru: “ Từ trước đến nay chẳng bạn nào đối với tôi tử tế như thế, nói chi là người dưng.  Cuộc đời của tôi bây giờ thuộc về bạn.  Tôi xin làm bất cứ điều gì bạn muốn.”
Ruru trả lời: “Vậy thì đây là ý muốn của tôi – ông đừng nói với ai là ông đã được một con nai tuyệt đẹp cứu sống vì nếu biết được, loài người vốn không có lòng từ sẽ đi săn lùng tôi.  Trước khi về, người đàn ông đã thề sẽ giữ lời hứa để bảo vệ tính mạng của ân nhân

Rồi một ngày nọ, hoàng hậu nằm mơ, thấy một con nai vàng đứng ngay ngai Vua, giảng Pháp bằng giọng của người.  Mê mẩn với dáng vẻ thanh tao của con nai trong mơ, hoàng hậu xin vua đi bắt nai cho bà.  Nhà vua tin là giấc mơ của hoàng hậu có thật, ra chiếu lệnh nếu ai bắt được con nai giống trong giấc mơ của hoàng hậu, sẽ được trọng thưởng một ngôi làng và mười người cô gái xinh đẹp.  Người đàn ông đã từng được Ruru cứu mạng, khi nghe được chiếu chỉ ấy, liền đến tiết lộ bí mật về Ruru cho nhà Vua nghe.  Hắn đích thân dẫn nhà vua và đoàn tùy tùng vào trong rừng sâu nơi Ruru cư ngụ.  Nhưng lạ thay, khi hắn đưa tay chỉ về phía chỗ Ruru ở, cánh tay của hắn xụi lơ như đã lìa khỏi thân.

Tuy nhiên, nhà Vua cũng thấy được Ruru và bàng hoàng trước vẻ đẹp của nó.
Khi phát hiện nhà Vua cùng đoàn tùy tùng đang chỉa cung tên vào phía nó, Ruru nói với Vua bằng tiếng người: “Thưa Ngài, trước khi giết tôi, xin Ngài cho tôi biết tại sao Ngài đến đây được vì quanh vùng này tôi chưa hề thấy dấu chân người.”  Nhà vua thích thú trước vẻ duyên dáng của con nai, bèn chỉa cung tên về phía người dẫn đường.  Khi ấy, Ruru cất lời:
“Chẳng thà vớt củi dưới sông,
Còn hơn vớt kẻ vô ơn, vô nghì.”

Nghe vậy, nhà Vua tò mò, xin Ruru có thể giải thích rõ hơn.  Ruru kể lại câu chuyện nó đã cứu mạng gã đàn ông nọ.  Nhà Vua vô cùng cảm kích lòng từ và lòng dũng cảm của Ruru.  Cùng lúc đó, nhà Vua vô cùng phẫn nộ trước tính vô ơn của gã dẫn đường và định dương cung bắn hắn ta.  Nhưng Ruru xin nhà Vua tha mạng sống cho hắn.  Vua đồng ý và mời Ruru về thăm vương quốc của ông.  Ruru nhận lời, bước lên chiếc kiệu tráng lệ của nhà Vua về kinh đô.  Tại đây, Ruru đứng trên ngai vàng và ban nhiều thời Pháp cho vua, hoàng hậu, các hoàng tử và quần thần của nhà Vua.  Sau đó Ruru trở về nơi nó sống.

Bài học của câu chuyện:
“Dò sông, dò biển dễ dò,
Nào al lấy thước mà đo lòng người”

No comments: