Aug 11, 2007

KINH DOANH VÀ TÂM ĐẠO

Món ragout cá ở "Thiên Đường tại Hạ Giới"

Lợi nhuận kinh doanh và đạo đức là hai đại lượng thường được xem không đi đôi với nhau. Hoặc nói khác ra chúng nó tỉ lệ nghịch với nhau: muốn có lời nhiều thì phải bớt đi một ít lương tâm. Có nhiều lương tâm quá thì chấp nhận ít lời đi một tí.

Không, không phải, không phải vậy đâu. Một bằng chứng cụ thể và hùng hồn chứng minh rằng TÂM TỐT vẫn phải đi đôi với LỢI NHUẬN cộng với sự quí mến, cộng với nhiều thứ khác. Đúng là vậy, tại Paradise Resort, phòng có giá 125,000VND # 8USD/ một người/ một đêm bao gồm 3 bữa ăn cùng với khung cảnh thiên nhiên biển xanh êm sóng, bãi cát vàng chạy dài, gió rì rào qua hàng dừa xanh. Ai đã đến Paradise đều thừa nhận rằng ông Tây Già kinh doanh hết sức độc đáo và nhân bản.

Giá tiền rẻ đến không ngờ, làm cho khách “Tây Ba Lô” và dân bản xứ chúng tôi hoan hỉ trả tiền và “típ” cho nhân viên sau những ngày ở tại đây. Thức ăn cho ba bữa sáng trưa chiều đặt trên căn bản ngon miệng, dinh dưỡng và vệ sinh. Thực đơn được thiết kế rất sáng tạo, Tây - Ta lẫn lộn để cho khách vừa thưởng thức nguồn thực phẩm tươi có sẵn tại địa phương như rau quả, trái cây, cá mực vừa vớt lên từ biển, và vừa có cái quen thuộc của nước nhà. Bữa ăn sáng luôn có bánh mì trứng, bơ, mứt, mật ong, cà phê sữa. Bữa trưa khởi đầu món súp légume nấu kiểu Tây, kế đến rau, carrot, cà chua trộn ăn kèm với cá chiên giòn, sau cùng cơm hoặc bánh mì ăn với cà ri cá. Bữa tối gồm súp canh chua cá, salad trộn với cà chua đi kèm với cá tẩm bột chiên, món chính sườn nướng ăn với khoai tây nghiền hoặc với cơm tùy hỉ từng người. Trái cây theo mùa như vải, đu đủ, dứa, chuối được dọn cùng ba bữa ăn. Trong buổi ăn, chủ nhân - ông Tây Già hoặc bà vợ trẻ, trẻ hơn ông 40 tuổi, thường ra đốc thúc khách “…ăn thêm món này đi vì nó tốt cho sức khỏe quý vị đó”; hoặc “…nè nè quý vị có biết đu đủ tốt cho cái bụng của quý vị không?"


Quạt nhỏ xíu xịu lắp ngay trong mùng

Nói về trang trí mỹ thuật, phòng ốc, tiện nghi thì … Paradise Resort ở mức bình dân. Bình dân in hịt như ông bà chủ của nó. Các khu ở, phòng ốc được xây dựng theo sự gia tăng khách đến. Mỗi thời điểm một kiểu, mỗi yêu cầu một kiểu nhà … không có ý chính, không mỹ thuật một cách kiêu sa. Thế nhưng vẫn đủ điều kiện tối thiểu cho khách Tây lẫn khách Ta không ca thán. Bên cạnh bờ biển lộng gió trời thì phòng ngủ cần gì máy lạnh, mở tung cửa trước, vén màn cửa sau, thế là căn phòng nhẹ tênh cho giấc ngủ thoải mái. Buồng tắm cầu tiêu sạch sẽ, cần gì máy nước nóng sau khi vẫy vùng nước biển. Thế thì còn gì phải nói nữa đâu nhỉ?


… Vẫn còn, còn điều dễ thương đáng ghi lại trên trang giấy này là những nhân viên làm việc cho Paradise Resort luôn tiếp khách với nụ cười tươi trên môi. Người có được nụ cười này hẳn phải thấy vui trong công việc, không có áp lực, và nhất quyết là yêu đời! Và “… mừa béc eng cum…” - “mời bác cơm”. Trời ơi! Giọng đặc trưng Dốc Lếch nghe sao dễ thương lạ! Bà chủ resort cười ỏn ẻn nói “tụi em biết là giọng này khó nghe và mắc cười lắm nhưng đổi giọng được một chữ, chữ sau lại quên không sửa thì càng kỳ cục. Thôi thì mình sao nói làm vậy, chị à”.


Đơn cử thí dụ của một ngày đầy ấn tượng cho lối kinh doanh “có TÂM” mà vẫn hiệu quả của Paradise Resort. Và xin gạch đít, đánh dấu, nhấn mạnh rằng “TÂM TỐT đi liền với LỢI NHUẬN” để kết thúc bài viết này.

Bài viết Doãn Tư Liên – hình ảnh Doãn Út Hương

Mèo đang enjoy "thiên đường" (resort) tại "hạ giới" (Dốc Lếch)


1 comment:

B.Hoang said...

chi Lien viet bai qua hay! Huong eats and takes pictures,then chi Lien writes reports. What a great teamwork!