Mar 29, 2020

Ở NHÀ CHÁN ...


Ở nhà chán quá nên một ngày biến thành công chúa ba lần 





***

Ở nhà không chán
vì bận làm nhà .. bán cho má Maya
(just kidding!)






ps: 

This girl had the best birthday gift. Daddy took 3 weeks to build a dollhouse for her from scratch. It’s not 100% complete but the outcome is already amazing. Maya loves her gift so much!






SINH NHẬT MAYA 5 TUỔI


Sinh nhật chắt Maya của cụ ngày 27 tháng 3.
Thời Corona nên không mời ai cả.
Maya phụ mẹ làm bánh, xin cupcakes có hình rainbow.
Bố lo âu, không biết ba tuần lắp ráp có kịp hoàn thành món quà cho con gái. Mẹ phụ lót gạch và lợp mái. Cũng xong.

Nhìn món quà sinh nhật của Bố, Maya mê mẩn.
Zayn không hề bất cẩn khi chơi ké với nhà của Maya.

Thế là qua một ngày sinh nhật.
Hẹn sẽ ăn một trận cupcakes nữa với bạn và cô khi Maya được trở lại trường.













HAPPY BIRTHDAY 
CHẮT MAYA
CỦA CỤ THẢO - SỸ 




Mar 28, 2020

MÙA DỊCH - MẮC DỊCH





Bài thơ mùa dịch (thứ ba) của cụ bà 83 tuổi bịnh Alzheimer:

B Ệ N H D Ị C H

Hay là bạn nghĩ về nó
Như thể người Do Thái coi Sabbath
là thời gian linh thiêng nhất.
Ngừng đi xa
Ngừng mua bán
Hãy cứ ngừng tạm nỗ lực đổi khác thế giới ngày nay.
Hãy ca hát, hãy cầu nguyện, hãy chỉ chạm tay vào
Những người bạn sẵn lòng phục vụ dù phải hy sinh.
Kể từ trung tâm điểm.

Khi thân bạn đã bất động,
Hãy với tới bằng con tim
Hãy biết rằng chúng ta được kết nối
Bằng những phương cách kinh khủng nhưng đẹp đẽ.
(Bạn khó lòng chối bỏ điều này)
Hãy biết rằng
Mạng sống của chúng ta nằm trong tay nhau.
(Hẳn điều này đã rõ.)
Đừng với bằng tay
Hãy với bằng trái tim
Hãy với bằng lời
Hãy với bằng tất cả giây nối
Của lòng từ bi
Vốn vô hình nhưng với được những nơi
Chúng ta không thể chạm vào.

Hãy hứa cho thế gian này tình yêu
Dù trong hoàn cảnh tốt hơn hay xấu đi
Trong khi bệnh cũng như trong lúc khỏe
Chừng nào chúng ta còn trên cõi đời này.

(QUY DOAN phỏng dịch
Mar. 26 & 27, 2020)

Nguyên bản:

P A N D E M I C

What if you thought of it
as the Jews consider the Sabbath
the most sacred of times
Cease from travel
Cease from buying and selling
Give up, just for now
on trying to make the world\
different than it is
Sing. Pray. Touch only those
to whom you commit your life
Center down.

And when your body has become still
reach out with your heart.
Know that we are connected
in ways that are terrifying and beautiful
(You could hardly deny it now)
Know that our lives
are in one another’s hands
(Surely, that has come clear)
Do not reach out your hands.
Reach out your heart.
Reach out your words.
Reach out all the tendrils
of compassion that move, invisibly,
where we cannot touch.

Promise this world your love
for better or for worse,
in sickness and in health,
so long as we all shall live.

LYNN UNGAR
(03/11/2020)





Sinh hoạt của cụ Quý hằng ngày đây:
đi bộ, giúp anh, ... rồi  vì có "mùa dịch" nên "mắc dịch"
😁






PASSION VÀ DESIR


Hương ơi,

Tui phải gõ cho Hương trước khi đi ngủ:
Hát từ RUỘT ra giống như mình trút "khối tình" trong "tâm can" để mình ĐƯỢC GIẢI THOÁT.
Nghe CÔ THÁI hay bà LÊ UYÊN hát mình sẽ thấy rõ điều đó.
Người ta cảm được PASSION và DESIR củ người hát - và diều này TRÙNG với  PASSION và DESIR người nghe.

Hát kiểu đó thật ra là NÓI BẰNG NHẠC. (âm nhạc + lời ca là phương tiện để người nghệ sĩ TRÚT)
Đó là lý do tại sao mình MÊ mấy người này là vậy.
Còn hát cho đẹp thì đúng là HÁT.

Cụ thể điều này thằng Hưng sẽ GIẾT tui vì tui lấy thí dụ bằng những người nó mê, họ giỏi ký âm pháp và kỹ thuật thanh nhạc, phân tích văn chương rất tốt - nhưng không làm tâm hồn người nghe BỒI HỒI vì GIỌNG ĐẸP của họ không phải NỖI LÒNG hoặc NỖI THỐNG KHỔ của người nghe.

Kiểu hát Ó Ó chỉ có duy nhất CÔ THÁI thành công mà thôi bởi CÔ THÁI cho PASSION riêng tư của cổ vào.

(chính vì điều này mấy bà Ó Ó tức lắm - không hiểu tại sao mình không được như CÔ THÁI mặc dù xem ra MỌI NGƯỜI NHƯ NHAU )
...
Vài dòng "GIÚP VUI" mùa dịch.
K

PS:

Tui thêm 1 thí dụ (không biết Hương có GHIM tui không - vì đụng tới Idol của Hương)
Thái Hiền hát "Tuổi Mộng Mơ" hoàn hảo (vì viết cho T Hiền và hát đúng lứa tuổi + giọng perfect)
Nhưng nghe THANH LAN hát (ở Nhật - tiếng Nhật - năm 72) thì thú vị hơn mặc dù giọng Thanh Lan trung bình - kỹ thuật trung bình...

Bởi những lý do sau:
Thái Hiền ĐANG HÁT VỀ CÔ BÉ ĐÓ: như CON BÚP BÊ HOÀN HẢO, NGÂY THƠ ĐẶT TRONG TỦ KÍNH ĐỂ MÌNH NGẮM. - Còn Thanh Lan LÀ CÔ BÉ MƠ MỘNG ĐÓ với tất cả DUYÊN DÁNG, XÍ XỌN và TUNG TĂNG (không hề ngây thơ)

Do đó "CON NHỎ XÍ XỌN Thanh Lan SỐNG ĐỘNG hơn CÔ GÁI TRÍ TUỆ Thái Hiền
(Hương có thể nghe 2 version này trên youtube)




Mar 26, 2020

THƯƠNG NHAU


Em Ngọc bày đặt bắt chước chị Hòa làm photo report đây:

Sau khi ăn sáng, côcô có nhiệm vụ cho giấy cắt vụn vào bao



Bác trai bảo: "Ấy, cô lấy chưa hết giấy anh cắt!"
Cô em Quý bèn sử sai và ông anh hài lòng: "À, cô làm đúng rồi!"




Đến trưa, chị Liên cho ăn spaghetti dùng nĩa. Côcô than phiền: "Dùng nĩa khó thế!"



Sau khi ngủ trưa, đi bộ sáu vòng sân sau với personal trainer trai Tuấn, Côcô được thưởng một ly kem chocolate và vanilla và chễm chệ ngồi chỗ ông anh Sỹ (lúc bấy giờ đang đi bộ với chị Liên)
"Ha ha, ngồi chỗ ông anh thích thật. Nhưng đừng gửi hình này cho cô Mỹ xem nhé. Nó sẽ ganh tị đấy!"




Khi ông anh S4y đi bộ về nhà đượ cháu Ngọc tồ mời bác kem, hai anh em tiếp nhau "Kem chocolate và vanilla ngon thật!"

Truyện dài nhiều tập, chờ xem hồi kế!

Ngọc Tồ

***

Ngọc,

Mày kể chuyện quá xá hay.
Ah tao để ý là bác mày đi bộ về rồi mà cô tao vẫn không trả chỗ.
Anh của mẹ mày cũng chẳng buồn đòi lại chỗ.
Anh nhà ông bà nội nhà tao thương em nhà ông bà ngoại nhà mày đến thế là cùng 🙂 - và Cô tao Bố mày đã làm gương cho thế hệ nhỏ như thế này:






Taooo


Mar 24, 2020

MÙA CORONA NỞ HOA


Bố yêu quý,

Bố xem sinh hoạt con cháu ở Úc trong mùa Corona nở hoa nè Bố

uttt



Po cắt cỏ cho má 
khi hai bác 
Thanh Giao đi câu cá ngoài bờ sông.
Maya thì đứng trong
thắc mắc hổng biết khi nào được xổng 
... ra ngoài ? 






MỘT LẦN NGHE THÁI THANH HÁT Ở SÀI GÒN





Sự ra đi của nữ ca sĩ Thái Thanh mới đây đã để lại bao nhiêu thương tiếc trong giới yêu âm nhạc cả trong nước Việt Nam lẫn ở hải ngoại. Càng đáng tiếc hơn khi tang lễ của cô diễn ra trong thời điểm Cali có lệnh cấm tụ tập để ngăn ngừa sự lây lan dịch cúm COVID-19. Nhiều người ái mộ sẽ không được viếng cô lần cuối.

Nhiều người biết rằng sau 1975, trong thời gian 10 năm ở lại Sài Gòn trước khi đoàn tụ gia đình tại Mỹ, Thái Thanh không bao giờ hát trở lại trước công chúng. Vậy mà tôi là một trong những người có vinh dự được nghe cô hát ở Việt Nam trong một lần hiếm hoi, tại tư gia của nhà văn Doãn Quốc Sỹ. Năm đó là vào khoảng đầu năm 1982. Tôi là một thành viên trong nhóm thân hữu có tên là Hội Ca Cầm. Chúng tôi bao gồm đủ thành phần xã hội: công nhân, giáo viên, lao động tự do, bác sĩ, cựu viên chức- sĩ quan VNCH mới đi học tập về… nhưng có cùng một sở thích: yêu âm nhạc, và vẫn muốn hát với nhau những bài hát trước 1975. Hội Ca Cầm được thành lập bởi anh Trần Đại Lộc (cựu nhà báo của Nhật Báo Người Việt). Nhóm chúng tôi họp nhau khá thường xuyên để ca hát, đặc biệt là sau khi bác Doãn Quốc Sỹ được trả tự do lần đầu vào năm 1980. Nhiều ca nhạc sĩ chuyên nghiệp như Tâm Vấn, Anh Ngọc, Duy Trác, Thái Hiền, Trần Quang Lộc, Nguyễn Quyết Thắng, Phan Ni Tấn… từng tham gia những buổi văn nghệ của Hội Ca Cầm.

Cuối năm 1981, ca sĩ Duy Trác (cũng là cựu luật sư văn phòng phủ tổng thống) đi tù cải tạo về, đến thăm bác Sỹ, và cũng bắt đầu tham gia sinh hoạt văn nghệ với chúng tôi. Chú Trác nói thích không khí văn nghệ của nhóm. Chú có quen cô Thái Thanh, và sẽ thử mời cô Thái Thanh đến để vừa thăm bác Sỹ, vừa dự một “đêm văn nghệ bỏ túi”. Và Cô Thái (tên gọi thân mật của nhóm chúng tôi dành cho cô Thái Thanh) đã nhận lời. Chúng tôi vô cùng hào hứng, vì biết Cô Thái rất kín tiếng, ít tiếp xúc đám đông trong thời gian đó. Và rất nhiều người trong chúng tôi chưa bao giờ được hân hạnh nghe cô hát “live” bao giờ. Trước 1975, làm gì có tiền mà vào phòng trà Đêm Màu Hồng nghe Thái Thanh hát!

Tôi nhớ hôm đó Cô Thái đến với một cô con gái. Gia đình chú Duy Trác và toàn nhóm Hội Ca Cầm có mặt để chào đón sự kiện đặc biệt này. Chúng tôi không dám rủ đông bạn bè, vì sợ Cô Thái ngại. Vậy mà căn phòng khách nhỏ xíu của nhà bác Sỹ cũng chứa gần 30 người. Ban đầu Cô Thái ngồi nói chuyện với hai bác Sỹ, cô chú Duy Trác, chúng tôi ngồi nghe. Rồi anh Trần Đại Lộc bắt đầu dẫn vào chương trình văn nghệ một cách tự nhiên, nhẹ nhàng. Dĩ nhiên là “tiên chủ, hậu khách” để “hâm nóng” không khí văn nghệ. Chúng tôi dù không chuyên nghiệp nhưng mê hát, và hát cũng không tệ. Hôm đó tôi hát bài Em Tôi của Lê Trạch Lựu, và một bài của anh Trần Đại Lộc. Bác sĩ Trương Minh Cường hát bài Đợi Anh Về, và một bài do ông sáng tác. Chú Duy Trác hát hai bài chú sáng tác trong tù cải tạo. Rồi Thanh Hương- con gái út của bác Sỹ, hát một bài của người anh trai, và bài “Sáng Nay Mùa Xuân” của anh Lộc sáng tác nhân dịp đón bác Doãn Quốc Sỹ từ tù cải tạo về.

Đến lúc đó thì Cô Thái đã bắt được nguồn cảm hứng âm nhạc, và cảm nhận được không khí yêu văn nghệ của chúng tôi. Cô bắt đầu đứng dậy, chỉ Thanh Hương cách phát âm sao cho mạnh và rõ. Cô nói nhớ lấy hơi từ bụng.

Rồi giây phút mọi người chờ đợi cũng đến, Cô Thái bắt đầu hát. Cô xin phép được đứng hát, vì cô không quen “hát ngồi” như chú Duy Trác. Cô yêu cầu cô con gái ngồi vào piano, đệm đàn cho mình. Hình như cô bắt đầu bằng bài Paris Có Gì Lạ Không Em của Ngô Thụy Miên. Mọi người ngẩn ngơ, vì sau bao nhiêu năm lặng tiếng, hôm nay tiếng hát Thái Thanh vẫn tuyệt diệu như ngày nào. Sau đó, cô hát Tuổi 13 (cũng của Ngô Thụy Miên). Đến đây, cô không thể đứng yên, mà phải bắt đầu nhún nhẩy như trình diễn. Cô còn nói là phải “uốn éo” một chút thì mới có hứng được!

Không khí đêm văn nghệ ngày càng trở nên thân tình hơn giữa chúng tôi và người ca sĩ tên tuổi vào bậc nhất của Sài Gòn trước 1975. Cô Thái sau đó yêu cầu Hưng (con trai của bác Sỹ, và là tay đàn guitar chính của Hội Ca Cầm) đệm guitar cho cô hát bài Mùa Thu Không Trở Lại của Phạm Trọng Cầu. Trước đó, Hưng đã đệm cho chú Duy Trác hát, rất suôn sẻ. Vậy mà khi đệm cho cô Thái Thanh, một phần vì cô hát nhịp rất lơi, một phần có lẽ vì… khớp, cho nên Hưng không thể theo được nhịp hát của cô. Thật là bất ngờ, cô Thái Thanh ngồi xuống, giật cây đàn guitar từ tay Hưng, và tự đệm cho mình hát:

… Ngày… Em… Đi…
Nghe chơi vơi não nề
qua vườn Luxembourg
Sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?...

Được nghe Thái Thanh hát “live” sau 1975 đã là hiếm. Nhưng được nhìn Cô Thái tự đệm đàn guitar cho mình hát thì có lẽ là kỷ niệm có một không hai trong đời. Tất cả chúng tôi đều tận hưởng giây phút âm nhạc để đời này. Cho đến tận hôm nay, tôi vẫn nhớ như in kỷ niệm đẹp ngày hôm đó.
Cô Thái sau đó vẫn giữ mối tình thân với gia đình bác Doãn Quốc Sỹ. Vào năm 1985, trước khi cô đi Mỹ, cô có đến chào bác Sỹ gái. Lúc này, bác trai đã bị bắt lần thứ hai (tháng 5-1984). Việc đến nhà bác Sỹ dễ bị công an theo dõi. Vậy mà cô không hề ngại. Cô Thái đem một tấm hình Đức A Di Đà Phật đến tặng bác gái, và bảo rằng: “em đi, nhờ chị ở lại tiếp tục thờ Đức A Di Đà hộ em…”. Thật là cảm động! Một thời gian ngắn sau đó, chúng tôi nghe tin cô đã đến Mỹ. Chúng tôi bật đài VOA nghe lần phỏng vấn đầu tiên ca sĩ Thái Thanh tại ở hải ngoại, nghe cô nhắn nhủ với những người ở lại (trong đó có chúng tôi): “…Hãy sống lâu hơn những gì mình không thích…”.

Ngày hôm nay, Cô Thái đã ra đi “Nghìn Trùng Xa Cách”. K.- người đầu tiên trong nhóm chúng tôi đặt ra cái tên gọi “Cô Thái”- đã buồn bã viết cho mọi người rằng: “…Ngày buồn! Dấu chấm hết cho một nền nghệ thuật chính đạo…”. Không thể kể hết những bài được những người hâm mộ Thái Thanh viết và truyền trên mạng trong những ngày qua. Tôi chỉ xin góp thêm một điều: Tiếng Chim Thanh đã từng có lần cất lên ở Việt Nam sau 1975. Và tôi đã từng được nghe tiếng hót của loài chim quý đó, trong một thời điểm hiếm hoi mà tôi sẽ không bao giờ quên…

Hưng gàn viết lại lời kể của 6 Bi  

Mar 23, 2020

CHUYẾN CÔNG DU ĐỘT XUẤT CỦA KOBE



Gửi cả nhà hình mới của ngày hôm nay.

Sáng nay chị Minh Thư báo có chuyến công du đột xuất của Kobe, nên chỉ  kịp tóm được vài tấm hình của hai chị em ...

Ngày thứ 2 của Safer at Home tại OC

Nhân lúc ai nấy còn đang giam mình trong bốn bức tường "Safer at Home" thì Kobe cùng Chị M Thư kinh lý xem xét tình hình dân sự thế nào ...

Trên đường du hành, chị và Kobe có ghé vào căn Random kiểm soát xem các thành viên trong đây có thực sư tuân thủ theo qui định của Tiểu bang không?

Kobe và chị đâu ngờ tại đây sự tuân thủ còn ngặt nghèo hơn ... nơi khác nha.

Tưởng tượng được không, khi Kobe và chị vừa bước vào cánh cửa là thấy ngay Tấm mat sẽ dẫn Kobe và chị đi vào hành lang ... hun hút :):)



     
Em ngơ ngác...



Lon ton....chưa hiểu sẽ đi về đâu. Cuối cùng gặp .... gì vậy ta.....
... quà là một bình hoa nhỏ xinh có kèm với viên kẹo Chocolate hấp dẫn
... muốn thưởng thức được viên kẹo đường này: 
... thật không dễ dàng vì dưới nắp hộp là ....


Muốn đi tiếp vào trong, Kobe được yêu cầu mang thứ chờ sẵn trong hộp này lên mũi ...
Ối... hổng chịu.. ngộp thở Em ghét ... lắm..


Mau ... bỏ chạy ...



... chít.. giờ sao ra được... ?!
Chị ơi... em muốn xin ... miễn mask được hông ?!


... để chị xin...


   .... Ô, em muốn ra sân sau thăm ...nhỏ bạn nhà bên             
  


...và nhân tiện truy tìm Corona


nó  ..... có thể trong bụi...


vẫn  ..... hổng thấy chị ơi....



truy tìm thất bại ... em zô được hông ?!



dưới chân chị lúc nào cũng ... an tàn
 lúc nào.......bên chị thiệt ... ấm áp


    ..... giờ mình đi tuần tra tiếp hả chị
   .... mình có nên đi qua Lampson kiểm dịch tiếp không ta ??



... đi thôi chị ...


Thế là kết thúc buổi kiểm tra bất ngờ của Kobe và chị Minh Thư tại khu Anaheim, không biết bây giờ hai người đang đi kiểm tiếp ở đâu ???!!! 

Buổi thăm viếng ngắn ngủi nhưng hình ảnh được ghi nhận hết sức chọn lọc, mong mua vui vài phút cho cả nhà nhé. 

HungHoaNoOui

TRONG MÙA CỒ RÔ NA

Trong mùa Cồ Rô Na 
Mợ Ba chụp hình hoa
Mợ Hai làm tàu hủ 
Ngọc Tồ lũ khũ 
dắt ... bốn cụ đi chơi  
😏