The secret of the Princess
Bí mật của nàng Công chúa
The autumn announced its colour on leaves of trees reminded everyone. The little princess was running home with good news. She pulled of her shoes on the threshold, then half-opens the door telling " I am home ! ".
Nhìn sắc lá, mọi ngừơi biết đã chớm Thu. Nàng công chúa bé nhỏ chạy nhanh ve,à đem tin lành. Cô bé cởi giầy ngoài hành lang, mở hé cửa và nói : “ Thưa ba mẹ con đã về !”.
Her mummy prepared the dinner in the kitchen.
Bà mẹ đang nấu bữa cơm chiều ở trong bếp.
" The most wonderful thing comes to arrive, guesses what ?… "
“Có một tin vui lắm, mẹ thử đoán xem nào ?…”
" It arrives you so much extraordinary things, that I no longer know what to think ", replied her mother in a wonderful smile.
Bà mẹ vừa cừơi vừa đáp lại : “Con luôn có nhiều tin vui, làm sao mẹ đoán được”.
" The great race, the Feast of the Sport ! I have been selected for the relay team !… ".
“Cuộc chạy đua lớn trong Hội thể thao đó mẹ, và con đã được tuyển vào đội chạy tiếp sức !”.
The little princess danced all around the room, while swinging her schoolgirl bag. " Just imagines that we earned the relay. I will then be sure to be in the team of the College next year ! ". It was the most wonderful dream of the princess.
Nàng công chúa nhảy quanh khắp phòng, vừa nhảy vừa đu đưa cái cặp sách. “Nếu đội chúng con thắng, chúng con sẽ được tuyển vào đội Trung học trong năm tới !”. Đó là giấc mơ tuyệt diệu nhất của cô bé.
During the dinner, her father spoke at length about the senses of honour of the family. The little princess had her hunger cut, so much that she savoured her intense pleasure. Even her elder brother was impressed by the speech of their father. She, she remained sat silently, dreaming already her course….
Trong bữa cơm chiều, người cha nói nhiều về niềm tự hào của gia đình. Cô bé mải mê nghe mà quên đói. Anh cô cũng say sưa nghe không kém. Cô bé ngồi và tiếp tục mơ màng về cuộc đua…
Since this instant, a single thought resided in the spirit of the princess : to win the relay. She entailed each day to school and, often, she ran all the long of the path until the house while returning from school.
Từ giây phút đó, cô bé chỉ dõi theo một ý tưởng, đó là thắng cuộc. Ngày ngày cô bé tập luyện ở trường và khi tan học cô bé chạy thẳng một mạch về nhà.
One day, she even made a race with her elder brother, and she win ! It is her father himself that supervised the chronometer. The speed of the little princess surprised everyone ! She began to dream that, perhaps, she would even be the most rapid of all the school…
Có một hôm cô bé chạy đua với anh và đã thắng ! Chính ông bố làm trọng tài. Mọi người rất ngạc nhiên vì sức chạy nhanh của cô. Cô bé thầm nghĩ mình là không chừng mình là người chạy nhanh nhất trường…
Then arrived, finally, the great day. A crowd of relatives, members of families, and friends pressed, joyfully to her school to participate in the event.
Rồi ngày đó đã tới. Phụ huynh, họ hàng, bè bạn tụ tập tại trường để dự cuộc đua này.
The little princess was so anxious that she feared her legs could not even move. The other children’s legs seemed seams to her suddenly so long, so strong…
Cô bé hồi hộp đến độ đôi chân như tê dại. Dường như đôi chân các bạn khác dài và khỏe biết bao…
She couldn’t prevent herself to prevent to tell her mummy what she felt. " My little girl, it is entirely natural to be anxious. But, don not worry anymore. When you will have left, you will run as fast as you can ".
Và cô đã thổ lộ với mẹ điều này. Bà mẹ an ủi : “Con gái thương, con lo lắng là chuyện bình thường, nhưng cứ bình tĩnh con ạ. Khi cuộc đua bắt đầu, con cố chạy nhanh hết sức nhé”.
And now, the time of the departure had finally arrived.
" Do simply your best ", tells her father, " we will be all proud of you ".
Và giờ xếp hàng đã điểm. Oâng bố khích lệ : “gắng hết sức nghe con. Cả nhà sẽ hãnh diện vì con”.
Words of her relatives defused her stomach. " They love me, why to mind what may happen ", she thought.
Những lời động viên của bố mẹ đem lại sự bĩnh tĩnh cho cô. Cô bé đã hiểu : “Dù sao đi chăng nữa, lúc nào bố mẹ cũng thương yêu mình”.
At the moment where the signal of the departure was given, the head of the princess emptied suddenly all thought and she start to live only for race. When its tour to take the relay arrived, it rush with all her forces.
Ngay lập tức, khi dấu hiệu cho cuộc đua bắt đầu, cô bé gạt bỏ mọi ý nghĩ trong đầu, chỉ còn nhắm vào đích trước mặt. Khi đến lượt mình, cô bé thu toàn lực phóng tới.
Cuộc đua chấm dứt, tim cô đập như trống khua.
She even feels a little pain, the dizziness for the first time. It is hardly if she heard someone shouting : " You team has won ! ".
Lần đầu tiên cô cảm thấy không được khoẻ, hơi nhói đau và chóng mặt. Cô chỉ nghe văng vẳng tiếng ai nói : “Đội em đã thắng !”.
All her classmates surrounded her, kissing her and shouting. She shook a bit her head and the dizziness went. She had a smile great as that, in the memory I have of her at this moment.
Đám trẻ xúm quanh, ôm côø reo hò. Cô bé hất đầu ra phía sau và hết chóng mặt.
During all the winter, the princess had no ceased to improve her speed again and again. To be qualified among the team of the College, she had to entail each day, day after day. Sometimes, after a long race, the dizziness returned. But the princess decided not to disclose anything to anyone.
Cô bé tập chạy trong suốt mùa đông, mỗi ngày một nhanh hơn, để mong lọt được vào đội trung học. Đôi khi cô lại cảm thấy chóng mặt sau một cuộc chạy dài. Nhưng cô bé quyết định không tỏ lộ với ai.
She tried to convince herself that it was meaningless to speak about it, that this were not the " signs ", that dizziness would leave. But, they returned. They returned stronger again. Scared, the princess kept however her secret to the deepest of her heart. She did not even spoke about it to her best friend.
Cô tự trấn an, cái dấu hiệu đó không sao cả, rồi sẽ qua đi. Nhưng, hỡi ôi, cảm giác xây xẩm đó đã trở lại và còn tệ hơn trước, mà cô bé vẫn dấu, ngay cả với người bạn thân nhất.
On the eve of the New Year, the little princess hoped that dizziness would evaporate. As all would be so much perfected, if she no longer had this secret ! At midnight, while she slept peacefully, bells ranging the twelve knocks of midnight woke her up.
Vào ngày 30 Tết, nàng công chúa bé nhỏ hy vọng triệu chứng này sẽ qua. Nếu cô thổ lộ có hay hơn không nhỉ ! Đúng giờ Giao thừa, cô bé đang ngủ, 12 tiếng chuông đã đánh thức cô dậy.
They hunted all the bad spirits of the last year in order that the new year begins well. For each knock, the little princess offer her precious wish…
Những hồi chuông sua đuổi tà ma trong năm cũ để đón mừng năm mới an lành. Khi lắng nghe từng hồi chuông đổ, cô cầu muôn sự may vạn sự lành… Đôi khi giữ điều thầm kín quả là khó.
The next morning, she join the crowd, with all her family, to visit chapels and temples. Her mummy had coated her more beautiful dress. " As soon as we it will be able, I will buy you one, an ven more beautiful one", her its mummy promise, " a little girl of your age can begin to carry our kimonos ".
Sáng hôm sau, cô bé cùng gia đình và mọi người đi thăm khắp các điện đài và đền chùa. Mẹ cô mặc tấm áo đẹp nhất. Bà nói : “khi nào có đủ tiền mẹ sẽ xắm cho con 1 chiếc áo đẹp như của mẹ. Ở tuổi này con cần có một chiếc áo đẹp”.
The little princess thanked politely her mummy, but… she didn’t dream truly of a pretty dress. She thought only of becoming a member the race’s team of race of the College…
Cô bé lễ phép cám ơn mẹ, nhưng…thật tình cô đâu thích áo đẹp, mà cô chỉ mơ tưởng được lọt vào đội chạy tiếp sức trên Trung học.
Among the crowd in jubilation, the princess forgot her secret. She left the happiness of this first day to hunt all her anxieties. At the end of the day, she even took a race with her elder brother and she won quite easily. Over the threshold of the house were shining symbols that her father had placed to bring the happiness of all this new year.
Đi lẫn vào đám đông vui nhộn, cô bé tạm quên nỗi niềm riêng. Niềm vui sướng đầu năm mới sẽ xua đuổi mọi ưu phiền. Đến xế chiều cô bé lại chạy đua với anh và lại thắng một cách nhẹ nhàng mà không hề cảm thấy chóng mặt. Cha cô đã treo trên cửa biểu tượng đem lại hạnh phúc, may mắn, an lành cho toàn gia trong năm mới.
With a so good beginning, how the princess would have been able to fear no matter what this is !
Khởi đầu tốt đẹp như vậy thì việc gì cô bé phải âu lo.
No comments:
Post a Comment