Dear Bà Hương,
Cho đến giờ tui thiệt tình không biết cái ngày “Black Friday” của Hoa Kỳ lan tràn qua Anh quốc từ lúc nào? Mà nhiều năm nay tui chưa bao giờ để ý cái tục lệ này cả. Cho đến năm nay thì tui lại cuốn vào vòng xoáy theo thiên hạ để tranh giành mua những món hàng trong giấc mơ của họ. Mà tui hay có nhìn bi quan là vì tui không bao giờ may mắn như là chơi xổ số chẳng khi nào giờ thắng, đi mua hàng tốt rẻ tiền thì chẳng bao giờ tới tay hay lộc trời cho, thì cái chuyện “Ngày Thứ Sáu Đen” thì đừng nghĩ tới . Vậy mà cái đêm Thứ Năm tại đây, cũng là ngày “Lễ Tạ Ơn 2014” ở Hoa Kỳ, tui bị đưa đẩy vào cảnh chen lấn, to tiếng, chửi bới và vv…
Black Friday thì dịch thẳng luôn là “Thứ Sáu Đen” , đối với người Việt mình thì cái màu Đen là xui lắm nhưng người Mỹ đã dùng thuật ngữ của tiếng Anh “In the Black “ là chỉ cho các công ty doanh nghiệp làm ăn tấn tới, tiền vô ào ào và chỉ thấy lời chứ không thấy lỗ. Còn “In the red” là mức báo động đỏ, làm ăn thất bát, tiền vốn chỉ thấy ra và đi tới cảnh nợ nầng. Cho thấy người châu Á hể thấy màu đỏ là may lắm, nhưng cái lý do thì khác là trong ngành kế toán thì các bác kiểm toán mỗi lần cân bằng sổ sách là ghi lợi nhuận bằng mực đen và số thua lỗ là mực đỏ. Nhất là những cái tháng Giêng, Hai và Ba thì bên Hoa Kỳ toàn là thấy số Đỏ mà thôi.
Từ đó Chú Sam (Uncle Sam) đặt tên ngày mua sắm lớn trong năm hay gọi cho văn hoa hơn là “Ngày Vàng mua sắm” là Black Friday, ngụ ý là ngày ăn nên làm ra của các doanh nghiệp.
Ngày Black Friday luôn được xếp sau ngày “Lễ Tạ Ơn” tại Hoa Kỳ (ngày Lễ Tạ Ơn rơi vào ngày Thứ Năm lần thứ 4 trong tháng 11 ở Hoa Kỳ, cho nên Thứ Sáu đen rơi vào khoảng ngày 23-29 tháng 11) và được coi là ngày mở hàng cho mùa mua sắm tấp nập nhất ở Hoa Kỳ. Ngày đặc biệt này có xuất xứ từ tình trạng tắc nghẽn giao thông xảy ra vào ngày thứ sáu sau Lễ Tạ Ơn năm 1965 ở Philadelphia, khi hàng trăm nghìn người Mỹ chen chúc nhau ở các con phố, vỉa hè đi mua sắm để sửa soạn cho Lễ Noel sắp đến, và theo truyền thống được xem là ngày bắt đầu mùa mua sắm Giáng sinh, tương tự như Boxing Day ở Anh quốc (26 tháng12) và nhiều quốc gia Khối thịnh vượng chung của Anh như : Hong Kong, Singapore, Ấn Độ, Mã Lai…
Ngày “Black Friday” không phải là ngày lễ tại Hoa Kỳ nên mọi người vẫn đi làm bình thường. Nhưng tại Anh thì cho mọi người nghĩ sau ngày Noel để đi mua sắm hang đại hạ giá.
Như nói trên là tui không rõ lai lịch du nhập cái ngày “Black Friday” vào Anh quốc ra sao? Mà xảy ra bất ngờ cho tui như sau:
Cái đêm thứ Năm vào 10 giờ đêm thì bà xã gọi tui và kêu tui đi mua kem đánh răng, cứ nghĩ trời mùa đông lạnh lẽo , các tiệm tạp hoá gần nhà đã đóng cửa, chỉ còn một cái siêu thị Tesco Direct rất lớn, cách nhà 2 miles còn mở cửa cho đến 12 giờ đêm. Thôi đành chịu khó ra đó mua chứ còn không để cả nhà sáng dậy đánh răng bằng nước muối.
Sự khác biệt thông thường giữa đàn ông và đàn bà là khi đi shopping, quí bà thích xem trang sức, giỏ sách, mỹ phẩm… còn quí ông thì xem máy móc như T.V, Computer, máy hình…. Nên tụi cũng không bỏ qua cái tật đàn ông, là sau khi cầm ống kem đánh răng là bước lên gian hàng điện tử thì thấy khoảng 20 người xếp hàng và dây chặn không cho vào gian hàng. Lúc đó tui cũng chưa biết nguyên nhân tại sao và cũng chẳng biết “Black Friday” mà đoán già đoán non chắc là có tại nạn gì họ không cho vào. Tui bỏ đi ra cửa thì gặp một nhân viên siêu thị liền hỏi có chuyện gì vậy? anh ta nói liền là “Black Friday” thiên hạ đã bắt đầu xếp hàng, vào đúng 12 giờ đêm là cửa mở cho mọi người đi mua đồ đại hạ giá.
Oh là vậy ! tui lững thững đi ra bãi đậu xe , thôi đi về gần 11 giờ khuya rồi. Vào xe tui mới suy nghĩ là nhà giờ đã có mấy cái TV, máy computer, mấy cái máy Laptop , rồi cả Ipad và Tablet, còn máy chụp hình từ máy phim 35mm cho đến Kỷ thuật số … thế thì cần mua gì nữa không? Mà mua về để đâu? Nghĩ đến đó tự nhiên trong lòng tui có một mâu thuẫn là muốn đi vào xếp hàng mua đồ rẻ , mà mua cái chi thì không biết ! lưỡng lự một hồi thì cái ham muốn và tham dâng lên càng lúc càng mạnh, thế là tui nhất quyết đi vào trong đó để xếp hàng.
Đứng vào hàng thì tui khoảng là người thứ 25, nhiều người đã sửa soạn xe đẩy (trolley), cách của họ vô cùng thông thạo như đã quen thuộc với cách mua hàng hạ giá. Nhất là họ không đi một mình mà cả một gia đình , từ đứa bé chỉ hơn 1 tuổi cho đến bà cụ trên 70. Sau 30 phút xếp hàng tui quay lại nhìn cái hàng của mình y như rồng rắn , kéo dài xuống lên đến cả trăm, thêm nữa những thằng bé ở tuổi xì tin tìm cách nhảy hàng lên trên thì cái miệng tụi nó liến thoắn cứ nói là bác, chú, cô , dì … tụi nó ở hàng trên đã đứng hộ cho tụi nó.
Đến 12 giờ đêm dây chặn được tháo, thiên hạ ùn ùn đẩy nhau, chỉ có đường tiến mà không lùi được. Tui bị đẩy lên chưa kịp nhìn những gì chung quanh thì người người cứ ào ào vượt qua tui , họ chạy tới những nơi y như là đã tới qua, cứ hai người cùng nhau ôm các thùng hàng bỏ lên xe đẩy, rồi ôm những cái hộp như Ipad, Labtop, máy hát …. Còn tui y như một thằng ngớ ngẩn , không biết phải làm gì. Thiên hạ cứ thi nhau chen lấn , đẩy nhau dành giật, rồi chửi nhau. Ở một không gian như vậy tự nhiên tui trở thành một thằng thánh thiện, y như thoát được giới tham sân si, hai tay thọt vào túi áo, đứng mịm cười nhìn thiên hạ uýnh nhau với những vô tri (tui nghĩ tui không có khả năng giật hàng nên như vậy thôi).
Đứng một lát tui cảm thấy hết vui, muốn đi về , thêm nữa là đã hơn 1 giờ khuya. Tui tà tà đi ra tới cửa thì mới thấy một đám đông bị chặn không được vào vì bên trong không còn chổ, thành ra tui bị kẹt không thể nào lấn cái đám đông này mà đi ra bãi đậu xe. Quả thật là bế tắc, ở trên thiên hạ đánh nhau dành đồ, còn bên ngoài thì nhiều người đang có những hy vọng được đi vào bên trong để tìm thấy một thứ gì họ đang mơ ước.
May thay thì bà quản lý siêu thị chạy xuống kêu nhân viên gọi cảnh sát đến giữ trật tự , giải tán đám đông và cửa hàng đóng vì không thể nào tiếp tục trong hoàn cảnh mất trật tự và đi đến tai nạn. Nhờ đó tui thoát được đám đông và lên xe ngồi tui nhoẻn một nụ cười , tự hỏi là cái ngày “Black Friday” này mình có tìm được thứ gì rẻ tiền không? Câu trả lời là có nhưng không phải trong siêu thị này, mà ngẩu nhiên là vào buổi sáng một thằng bạn của tui nó đưa tui một cái máy chụp hình Nikon , ngoài tiệm là giá $1800 mà nó nói tui là đưa cho nó $900 thôi là tui có cái máy này . Lý do tại sao nó tìm được cho tui thì đừng thắc mắc và cứ cầm máy về mà xài….
Khi về đến nhà tui mở Internet để truy cập vào các trang mạng siêu thị lớn tại Anh quốc như là Tesco, Argos, Asda…. Thì tất cả các trang mạng này bị quá tải vì số người vào quá đông , đến trưa hôm sau vẫn còn phải chờ đợi để truy cập vào các trang mạng này.
Không biết sang năm tui có nên kêu hết cả gia đình tui, hai thằng con và bà xã đi xếp hàng cho ngày “Black Friday” không nhỉ ? nhưng thấy dáng dấp vợ tui như bà, chắc vừa bước vào là bị hất ra khỏi vòng đầu luôn khỏi mua bán gì cả !!!! nhưng kể ra thì tui cũng biết được cái gì là “Black Friday” để kể cho bà nghe chơi.
Thôi tui dừng thư đây
Thân
Quân
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment