Jun 28, 2010

Guatemala Women & the Environment - Lee Lee

fantasma en el viento
tar, sharpie, watercolor & pencil over torn lithograph - 7.5" x 7.5" - 5.10

From the arrival of the Spanish conquistadors, Mayans have lived in a state of turmoil. Their land continues to be stolen from them, and their labor is exploited to this day. The United States has stepped into the role originally defined by the Spanish, which culminated in genocide during the 1970s and 80s. Largely driven by a fear of communist expansion, we supported and trained a government who stopped at nothing to make sure Mayans did not achieve the basic human rights for which they asked.


My understanding of the circumstance in Guatemala is largely informed by the writing of Nobel peace prize winner Rigoberta Menchú. When a friend holds up a new cotton t-shirt she picked up for $5 at Target, I wonder at the true cost and history of that garment. Treated like slaves on plantation style agricultural production facilities owned by multinational corporations, Mayan farmers fill the demands of a cheap US lifestyle which comes at a severe cost to both people and the environment in Guatemala.

Somehow, Mayan culture is not decimated. I can’t think of many populations who have a greater respect for the earth, and whose traditional farming techniques work in such harmony with their environment. I am in awe of the Mayan dedication to tradition and their core set of values, of which love of the environment is primary. They still practice ancient customs and manifest them through the colorful and intricate weavings which are worn with pride.


For this series of mixed media works on paper, I started with printing stone lithographs of lush forest. I stained the forest prints with fresh tar by driving over them with my truck. They were then torn into the small squares that are the foundation of the work. The process of making these grounds are a reflection of the situation which has been imposed on the Maya for generations; in which their land has been torn from them and fragmented only to be exploited. The texture of tar is an echo of the continuing destructive influence of multinational corporations. Tar is made from oil which also makes up the petrochemicals used in agriculture that are decimating the environment. The watermedia drawings are portraits of Mayan women I gathered at the highlands market in Chichicastenango. Exploring a wide range of human emotion from being weary and hurt to looking forward with hope, the vignettes are intended to explore the breadth and range of emotional textures in this community.

http://www.lee-lee.com/release/guate.shtml


Jun 25, 2010

BRICK LANE - Anh Quân




Brick Lane là một cuốn phim do nữ đạo diễn Mary Stephens Sarah Gavron người Anh dựa trên tiểu thuyết mang cùng tên để tạo thành phim. Tác giả truyện là cô Monica Ali mang hai giòng máu Anh và Bangladeshi. Phim đã được giải thưởng Điện Ảnh Anh Quốc vào năm 2007.

Phải công nhận nữ đạo diễn Mary đã làm câu chuyện vô cùng sống động, đi từ tình tiết này qua tình tiết khác. Bối cảnh trong chuyện đã làm người xem nghĩ đến hoàn cảnh cô gái trẻ tại Việt Nam khi lấy phải ông chồng già Việt Kiều.

Brick Lane là một khu phố của người Bangladeshi tại miền đông London, y như một phố Tàu tại L.A, New York, Sydney, Paris.... Số dân Bangladeshi định cư tại London rất là đông, đến nỗi các ông nghị viên cũng là dân Bangladeshi, các chợ búa đầy người của họ sinh hoạt và cả đền thờ Hồi giáo. Xứ Bangladesh là một quốc gia nghèo, nhìn xa thì họ khác Việt Nam vì nước da của họ đen hơn Việt Nam nhưng nhìn gần thì cách sinh hoạt của họ không khác Việt Nam bao nhiêu. Nhiều cái mánh của họ sử dụng thì Việt Nam mình cũng xài y xì.

Cô gái tên là Nanzee sinh và lớn lên tại một vùng quê bên Bangladesh, quê cô ta nghèo lắm, cuộc sống của cô cũng không khác các cô gái quê Việt Nam bao nhiêu, cô sống gần nơi trồng lúa gạo, nên cảnh con trâu đi trước cái cày đi sau là bình thường, lúc tắm trâu và các cô bé nhảy xuống song tắm thì đó là đời sống dưới quê.

Khi 17 tuổi, cô rất có duyên, thùy mị và ngây thơ. Vào một ngày có người đến hỏi bố mẹ cô để sắp xếp một cuộc hôn nhân mà cô chưa bao giờ thấy mặt người đàn ông đó. Cũng vì kiếp nghèo, cô chấp nhận lấy ông Bangaladeshi kiều từ London Anh quốc . Một người đàn ông hơn gấp đôi tuổi cô, có phong cách “Chồng chúa vợ tôi”. Cũng như một số đàn ông Việt Nam, sống ở xứ người nhiều năm mà không thành công trong mọi lãnh vực, may mắn lắm tìm được một cái nghề công chức lương ba cọc ba đồng. Thuê một căn nhà giá rẻ của chính phủ là vui, về dung mạo thì không cần tả, ai cũng hiểu thuộc loại khiêm tốn. Nay lấy được cô vợ trẻ xinh thì hạnh phúc quá rồi.

Cũng không khác các ông Việt Nam mình bao nhiêu là lấy được vợ nhí thì phải dấu trong nhà. Cô Nanzee hầu như bị nhốt trong nhà để nuôi con cho đến 14 – 15 tuổi, việc còn lại là cơm nước , chồng đi làm về phải để sẵn dép, rồi sau đó nghe ông chồng ngồi khoe tài năng của mình là ai mình cũng hơn hết và ông chồng nói nhiều quá tới cái chuyện đời sống vợ chồng ông cũng hết hơi vì tuổi càng ngày càng cao, người béo phì ra nên có lúc ngủ khò làm cô vợ trẻ trở nên lẻ loi.

Cũng như mọi cô gái xa quê hương luôn muốn về thăm nhà, ông chồng thuộc giòng họ “Con ma nhà họ Hứa” nên nhiều năm hứa mà chẳng đưa về vì đâu có tiền. Rồi một cơ duyên Nanzee gặp người hàng xóm hướng dẫn việc mua máy may, lấy hàng về may. Đây là niềm vui của cô vì như vậy cô ta mới có tiền đi về thăm quê. Vào ngày đầu tiên khi thấy cô vợ trẻ đem hang về may, ông chồng chạm tự ái cho là sỉ nhục ông ta không kiếm đủ tiền nuôi vợ, để vợ làm thêm nên chống đối kịch liệt. Thời gian sau đó ông ta bị thất nghiệp là cứ tự nhiên lấy tiền của vợ ra tiêu xài, đi vay lãi nặng làm cô vợ ngồi may mờ trong bóng chiều, đạp con ngựa sắt như điên tuy là chẳng có bà con gì giòng họ Phù Đổng Thiên Vương để tìm tiền trả nợ cho chồng.

Bởi vậy đường về thăm quê của cô ngày càng dài ra, y như đường đi không đến rồi nhưng một khúc rẽ bắt đầu là anh chàng đưa hàng cho Nanzee là một anh chàng trẻ người Bangladeshi sanh tại London, ngày ngày đưa hàng cho cô gái "hai con trong mù con mắt", là tình không cần rủ hai người cũng tới với nhau. Chuyện tình vụng trộm cứ xảy ra cho đến một ngày anh chàng xúi Nanzee bỏ chồng đi theo cậu ta để xây "một túp liều tranh hai quả tim vàng" và đừng đem con theo cứ để bố già trở thành Gà trống nuôi con.... Quân không viết kết cuộc tại đây vậy cứ cho một kết luận đi nha. Ai ghét ông chồng mập phì vô duyên thì cho cảnh mất vợ, còn ai phải cho kết cuộc đạo đức thì cho Nanzee trở về.

Trước khi chấm dứt câu chuyện thì bối cảnh xảy ra cũng vào lúc 11 tháng 9 nên bởi vậy thêm những tình tiết chống đối giữa Hồi Giáo và xã hội Anh.

Đây là cuốn phim cũ nhưng rất gần với sinh hoạt Việt Nam. Quân viết đây là vì chiều nay Quân có đi qua Brick Lane, lâu lắm mới trở lại Brick Lane quả là nhiều thay đổi và trong phim quay khá nhiều cảnh tại Brick Lane.

Anh Quân






KINH XẤU XÍ - Thích Phước Tịnh kể

[...] Ngày xưa, Đức Thế Tôn nói bài kinh "Xấu Xí" ở thành Xá Vệ, vườn cây Kỳ Đà. Thế Tôn kể rằng có một con dạ xoa xấu xí, thấp lùn, đen đủi, bụng to.

Một hôm nó lên ngồi chễm trệ trên ngôi trời của Vua Đế Thích. Lúc đó Ngài Đế Thích ta đi đâu chơi vắng. Chung quanh các vị tôi thần của nhà vua bực mình vì nó vừa xấu xí, lại hôm hám mà dám ngồi trên ngai vàng của vua Trời.

Và khi chư thiên xoay quanh thù ghét nó, nó lại càng đẹp ra. Họ không biết phải làm sao vì đuổi nó đi, nó không chịu đi. Họ lại gớm ghiếc nó nên không ai dám lại gần kéo tay bắt nó đi ra khỏi ngai.

Cuối cùng các vị thiên tử phải chạy đi tìm Vua Trời, thưa với Ngài rằng: “Có một tên A Tu La đen đủi, xấu xí, thấp lùn, bụng to, mặt mày gớm ghiếc lên ngồi trên ngai của Ngài”.

Là một vị vua Trời, khi về đến nơi, Ngài có thể sai Thiên Lôi đánh tên A Tu La ấy. Thế nhưng Ngài không làm như vậy. Việc đầu tiên Ngài làm là khoác áo bài vai đẹp đẽ giống như các vị khất sĩ khoác áo bài vai bên phải khi lễ Phật. Với một thái độ cung kính đối với bậc trưởng thượng, vua Trời đến trước tên A Tu La, quỳ xuống tác lễ đàng hoàng, thưa 3 lần rằng:

Thưa Tôn Giả, tôi là Thiên Chủ Đế Thích!
Thưa Tôn Giả, tôi là Thiên Chủ Đế Thích!
Thưa Tôn Giả, tôi là Thiên Chủ Đế Thích!

Ông thưa với một thái độ nhã nhặn. Càng thưa, anh chàng A Tu La càng xấu. Cuối cùng, anh chàng trở lại y như hình thù cũ, có phần tệ hơn .

Tên A Tu La xấu xí kia được nuôi dưỡng bằng ác pháp nên khi người ta càng ghét nó, nó càng đẹp ra. Ngược lại, người ta càng xử sự bằng thiện pháp, hình tướng và đời sống của nó càng xuống cấp.

Đó là lý do khi các vị thiên tử vung vãi cái ác vào nó, họ cung cấp phân bón, giúp nó phát triển bấy. Ngược lại, Vị vua Trời xử sự với nó bằng sự cung kính, nói lời ái ngữ, nó liền bị suy thoái.

[...]

Trích pháp thoại "Người Thua Trận" - Thích Phước Tịnh

Jun 23, 2010

Wimbledon - ANH QUÂN





Một trong những mong ước của Quân là được đi xem hết 4 giải Gand Slam Tennis là Australian Open, French Open (Roland Garros), Wimbledon và US Open (Flushing Meadow). Kể ra thì cũng không phải là chuyện Impossible vì Wimbledon đã nhiều lần đi xem, Còn French Open thì cũng đi được vì giờ ngồi xe cao tốc chỉ hơn 2 tiếng từ London đi Paris, còn US Open thì chắc sau nà không bận rộn gia đình thì bay từ London qua New York vào cuối tháng 8 thì chắc được quá, nhưng còn xứ Down Under sao mà xa xôi qua, mà muốn đi xem thì phải vào tháng Giêng, làm cái plan này khó quá đi. Nhìn bản đồ thấy xứ Úc sao mà to quá đi, chứ đâu như cái xứ Anh nà , so với Uc chẳng nghĩa lý gì.




Mỗi giải Tennis này có đặc trưng riêng biệt của nó, chỉ tới đó xem thì mới nhận ra nó vì tất cả có riêng một truyền thống, những điều không thể quên được và cộng thêm nền văn hóa trong đó nữa.

Quân lần đầu tiên đi xem Wimbledon vào năm 1988, thời đó còn đi học nên nhiều thời gian, nhất là giải Wimbledon tổ chức vào cuối tháng 6 hàng năm, nên việc liều chõng cũng xong hết rồi, đâu biết làm gì, thế là sang dậy thật sớm, đi xuống Wimbledon để xếp hàng mua vé, vì là giải nổi tiếng nên du khách tới xem đông lắm.

12 giờ họ mới bán vé, nhưng 8 giờ sáng đã trên ngàn người xếp hàng rồi. Vì thế ban tổ chức họ phải chu đáo hết mọi chuyện là phải làm hai nhà vệ sinh công cộng thuộc loại dã chiến (Mobile Toilet) để cho bà con có chỗ giải bầu tâm sự. Rồi họ còn làm thêm mấy quày hàng ăn chuyên trị các món như Hot Dog và Hamburger để mọi người còn giải quyết bao tử nữa. Tiện đó có những anh bán hàng rong cũng kiếm ăn ké là hôm nào nóng thì bán nước, bán cà rem, còn hôm nào mưa thì bán dù và bán áo chống mưa. Chỉ có việc xếp hàng mua vé thôi mà biết bao nhiêu chuyện để kể. Mà ngoài ra không hiểu sao các ông nhà thờ Tin Lành hay đến chỗ xếp hàng Wimbledon để quảng cáo đạo của mình. Như có năm không biết anh chàng đánh Tennis người Mỹ gốc Taiwan là Michael Chang đi theo một đạo Tin Lành, thế là cái đạo đó cứ đi lên đi xuống nói là nhờ Michael là con Chiên ngoan đạo nên đã thắng giải French Open vào năm 1989.

Nhắc tới Michael thì cái anh chàng này cùng một thời với Peter Sampras, Ander Agassi và Jim Courier. Michael có cái hay là thắng được giải French Open mà lúc đó Mỹ đã trên 50 năm không có ai lấy được, mà Michael làm được. Kể ra anh chàng này cũng hơi ăn gian lúc đánh vòng 4, lúc đó cậu ta phải đụng độ tay vợt Number 1 là Ivan Lendle, mà sân đất sét là sở trường của Ivan. Đem hai hình ảnh ra so sánh thì Ivan là con voi còn Michael là con chuột, thế mà không biết thế nào Ivan đang gác trước 2 Set mà Michael gỡ hòa được. Qua Set quyết định Michael hết hơi, bước lẹt bẹt trên sân, Ivan lắc đầu như là có thắng không lấy gì vinh quang. Rồi tới lúc Michael giao banh (service) làm Ivan tá hỏa tam tinh là bình thường khi giao banh ai cũng thả banh lên cao rồi đập thiệt mạnh, còn Michael tự nhiên thảy trái banh rồi lấy tay quạt qua ( gọi là under arm service), trên luật không sai nhưng cả trăm năm rồi không ai đánh kiểu này nữa, quá bất ngờ nên Ivan thua điểm, rồi cay cú với thằng nhóc này cho đến Ivan sắp thua luôn. Rồi trái cuối cùng Ivan giao banh, thường thì khi giao banh ai cũng phải đứng xa để đỡ banh, nào ngời cái thằng Taiwanese nà đứng sát vào trong làm cho Ivan lung túng đập 2 quả vào lưới thua luôn.




Kể chuyện Tennis thì có cả ngàn chuyện để kể. Quân qua lại đề tài chính là hôm nay Quân đi Wimbledon, kể ra 8 năm rồi Quân chưa quay lại, giờ quay lại để làm một số ảnh kỷ niệm, nhưng không như hồi trẻ là sáng sớm đến xếp hàng, mà chiều Quân mới tới. Vậy mà tới 5 giờ chiều Quân cũng phải xếp mất 2 tiếng, nên chỉ còn 2 tiếng chụp thì quá ít.


Dân Việt Nam tại London rất ít người đi xem Wimbledon, nhưng dân Việt tại Mỹ mà qua đây chơi, đúng mùa Wimbledon, họ phải đi xem cho bằng được. Quân đã đưa 2 gia đình Viet Nam tại Mỹ qua đây chơi, một người tại Houston và một người tại Florida.

Thôi bây giờ xin xem phóng sự bằng hình tại Wimbledon nha.

Hinh 1
Chỉ nơi đi xếp hàng


Hình 2
Xếp hàng dài


Hình 3, 4 và 5
Các người đẹp vừa xếp hàng vừa nói chuyện,
có người mệt quá kêu bạn xếp hàng
còn lại ra sân cỏ nằm










Hình 6
Quầy thức ăn này
trong vòng 14 ngày
cũng kiếm tới 20 ngàn đô la


Hình 7 , 8 và 9
Để giết thời gian, ban tổ chức đưa câu đố
và sau đó có câu trả lời





Jun 22, 2010

Oui viết gì về gia đình ?


My family is great. I have dad, mom, brother and aunt. I have a pretty funny mom but she is very esay to get mad and she is almost the busiest person in the family. Her name is Hoa. She sometimes cooks eggroll.

My dad is always happy and fun. Sometimes my dad come home at 10:0. I like dad because he sign my up for scounting. Sometimes I trade him for four quarter for a dollar. When I need someone to help me in scout stuff, he will always be there for me. My dad named Hung Doan.

I like my 16 year old brother because he show me many cool game and fighting game. But sometimes he can be mean and he is just like mom, he is esay to get mad, too. Sometimes mom and dad is then they put him in charge of the whole house and when he does it would be better to let dad be in charge of the house.

My aunt is my favorite person in the family because when she is around the house, she makes fries and thing that I like to eat. Sometimes my brother doesn't want to play my favorite battle game, my aunt will replace him and play with me. On Wednesday she goes home very late like my dad. She is very happy all the time. Sometimes after going to bed she can read a book to me.

My parent is special because they love me.

Sy Tam Doan

Oui viết gì cho "My one special hero" ?



My One Special Hero

Have you had someone who cares for you, and cheers you up when you are sad? Well, my aunt is one of them, and she has long black hair, a wide shiny smile and likes to wear beautiful clothes. She also has brown earrings in her ears. My aunt name is Huong Doan.

My aunt and I spend a lot of time talking to each other. We talk about safety something like never talk to strangers and what to do in case I get lost. We talk about responsibility and most importently, we talk about what I would do when I grow up. I told her I wanted to be an explorers and I hope I do.

She helps me review before test comes. In math, she makes up questions and I have to say the answers correct. In vocabulary, she gives me lots of random words and I have to tell what the words mean, and also I have to give examples of what the words mean. Because I review with my aunt, I did good on the test.

She sometimes takes me to places I got to go or I want to go like "Sees Candies" witch is a famous candy store. She even sometimes take me to the store to buy chips for me like cheetoss. She most likely takes me to school. She sometimes takes me to the restruant. When I'm sad or when her friend invite her to a restruant. I kind of like it when she takes me to places and I'm excited about it.

My aunt is always nice to me, and my aunt always has a big smile when she sees me. Best of all, she always cheers me up when I'm sad, and the most important thing is that she is always doing goods for me and helps me when I need her, and that's why I love my aunt.

Sy Tam Doan


Jun 21, 2010

Oui viết gì trong "trái tim" ?


I admire my aunt because she is the only person that cares about me the most in my family.

My Mom and Dad always cares for me too, but sometimes I said I would like a bag of chips, my parents says I'm too fat. When I say I want a bag of chip to my aunt, right away she tells me to change my cloths and walk with her to the store.

She always help me with stuff like cross word puzzle, home work and the most importently is coloring. Sometimes when she needs my help I will be there to help her, but when I need her help, she will be there and help me, too.

Sy Tam Doan

Jun 20, 2010

Trí kể chuyện



Các bạn lớp A1 gặp lại Minh


Quang uống gì?
Quang uống bia.

Minh uống gì?
Vợ Minh duyệt cho Minh uống bia.


Anh Trung chủ nhà uống gì?
Vợ anh Trung duyệt cho Minh uống bia.


Trí uống gì?
Vợ Trí duyệt Trí uống ... trà
để không kể quá tiếu lâm :)

Nhưng khi Linh đến

Trí giả bộ ra đón bạn


Nhưng thực chất để lén vợ làm một ve


***

Mỹ Linh khen Quang "trẻ"
Minh "xinh xắn"
và Trí có ... "mái tóc đẹp"


Tán dóc trước cửa xong,
Trí mời bạn vào trong nhà.
Lợi dụng khi không có vợ ngồi bên cạnh
bèn đổ bia vào ly đựng nước trà

Xui sao, khi vợ quay lại,
liếc sơ vào ly "trà"
vợ biết ngay đó là bia


Bị vợ phát giác,
Trí cười khoái trá, khen:
"Vợ mình thông minh quá!"



Trí trấn an các bạn nữ:
"Không sao, không sao,
Uống trà mình vẫn kể chuyện tiếu lâm được!"


Và Trí kể ....
Và các bạn gái vẫn có dịp cười ngất

HẾT CHUYỆN


nhóm bạn A1 LHP