Hôm nay bỏ hết mọi việc lái chiếc xe cà là tàn của mình lên phía miền trung nước Anh, để xem triễn lãm về công nghệ nhiếp ảnh. Vừa đi vừa về khoảng 400 cây số, thấy cũng khá xa nhưng thấy vui vì biết được nhiều điều tiến bộ của nhân loại.
Khi tới tòa nhà triễn lãm nhìn qua sơ đồ trên tay là có sự hiện diện gần 200 gian hàng, như vậy tha hồ mà học hỏi. Vừa bước qua khỏi cửa là thấy hai gian hàng khổng lồ của hai anh đại gia là Nikon và Canon, dân anh chị nên chơi cái gì cũng bảnh, hai anh đem hết mấy ảnh xếp hàng loạt, từ D40 Nikon cho đến DX3S Nikon, rồi anh Canon cũng không chịu thua, đem hết máy ảnh đi cùng với các loại ống kinh cở hạn 600m trở lên, nhìn cái ống kính mà nghĩ tới bà xã của mình và cô Thanh Hương mà cầm chụp thì chắc hai cô té lăn cù ra đất luôn. Nhờ vậy mình có thể nhắm các ống kính này, mà đầu óc nghĩ lung tung là có ống kính này mà đem ra biển chụp người đẹp từ xa chắc thích lắm nhỉ.
Đi sâu vô trong cùng thì không còn anh đại gia nào hết, thì thấy một gian hàng rất là khiêm tốn nhưng lại vô cùng ý nghĩa, một gian hàng bán những máy hình cổ xưa để giúp người cao niên tàn tật mà thích nhiếp ảnh. Họ bày những máy ảnh xài phim 35mm, có những loại SLR Pentax, Chinon, Olumpus, Zenit … rồi những cái Canon net thời 196… hay 197.. là mình nghĩ đến bạn Thanh Hương là anh Tùng bên Canada, chắc có anh tại đây thì chắc anh sẽ làm một điều là “trước mua vui , sao làm nghĩa” cầm vài cái máy đó về chụp thử. Đó là hình ảnh đối nghịch trong cuộc triễn lãm này vì 99% các công ty có mặt là họ đem những cái gì mới nhất, hay nhất để bán cho khách hàng, chỉ có 1% là một nơi duy nhất đem cái xưa nhất ra trưng bày mà những thứ đó mới ngày nào được xem là sự tiến bộ của nhân loại, giờ cầm chiếc máy đó lên cũng có đôi phần bùi ngùi về sự đào thải và người chung quanh đang để tâm vào những linh kiện phần mềm như Photoshop, Photo Suit, Corel Draw… những giàn đèn tối tân sử dụng trong phòng studio, nhất là kỹ nghệ in ấn về những quyển hình cưới hỏi. Các quyển album đó in quá đẹp những giá cả cao cấp khoảng từ $2,000 trở lên. Ngoài ra có những quyển sách do các nhiếp ảnh nổi tiếng đi chụp về đời sống Hà Nội, chụp đẹp và in còn đẹp hơn.
Họ cạnh tranh ở mọi khía cạnh, đến những mức độ không biết tả như thế nào. Khi mình đứng nhìn một quyển sách hướng dẫn các thế chụp cho một lễ cưới thì vào trang là họ có bài dạy tên gọi là “SEXY ENGAGEMENT” là cô dâu chú rễ mặc áo lót thôi, trưng bày những nét khiêu gợi trên cơ thể, rồi những tư thế uốn éo, rồi anh chị xuống hồ bơi khỏa thân dưới nước cho thấy một ẩn hiện mờ ảo.
Còn phần Quân vẫn cái tật bon chen thấy các nàng người mẫu đứng chụp hình triễn lãm, Quân cũng phải khiều một em ra chụp hình vì ít ra cho quí phụ nữ trong nhóm là quí ông vẫn còn có giá lắm, nhưng luôn chung thủy với vợ con, chứ biến một cái là có em út rồi đó… Thấy bảnh không ?????
Khi tới tòa nhà triễn lãm nhìn qua sơ đồ trên tay là có sự hiện diện gần 200 gian hàng, như vậy tha hồ mà học hỏi. Vừa bước qua khỏi cửa là thấy hai gian hàng khổng lồ của hai anh đại gia là Nikon và Canon, dân anh chị nên chơi cái gì cũng bảnh, hai anh đem hết mấy ảnh xếp hàng loạt, từ D40 Nikon cho đến DX3S Nikon, rồi anh Canon cũng không chịu thua, đem hết máy ảnh đi cùng với các loại ống kinh cở hạn 600m trở lên, nhìn cái ống kính mà nghĩ tới bà xã của mình và cô Thanh Hương mà cầm chụp thì chắc hai cô té lăn cù ra đất luôn. Nhờ vậy mình có thể nhắm các ống kính này, mà đầu óc nghĩ lung tung là có ống kính này mà đem ra biển chụp người đẹp từ xa chắc thích lắm nhỉ.
Đi sâu vô trong cùng thì không còn anh đại gia nào hết, thì thấy một gian hàng rất là khiêm tốn nhưng lại vô cùng ý nghĩa, một gian hàng bán những máy hình cổ xưa để giúp người cao niên tàn tật mà thích nhiếp ảnh. Họ bày những máy ảnh xài phim 35mm, có những loại SLR Pentax, Chinon, Olumpus, Zenit … rồi những cái Canon net thời 196… hay 197.. là mình nghĩ đến bạn Thanh Hương là anh Tùng bên Canada, chắc có anh tại đây thì chắc anh sẽ làm một điều là “trước mua vui , sao làm nghĩa” cầm vài cái máy đó về chụp thử. Đó là hình ảnh đối nghịch trong cuộc triễn lãm này vì 99% các công ty có mặt là họ đem những cái gì mới nhất, hay nhất để bán cho khách hàng, chỉ có 1% là một nơi duy nhất đem cái xưa nhất ra trưng bày mà những thứ đó mới ngày nào được xem là sự tiến bộ của nhân loại, giờ cầm chiếc máy đó lên cũng có đôi phần bùi ngùi về sự đào thải và người chung quanh đang để tâm vào những linh kiện phần mềm như Photoshop, Photo Suit, Corel Draw… những giàn đèn tối tân sử dụng trong phòng studio, nhất là kỹ nghệ in ấn về những quyển hình cưới hỏi. Các quyển album đó in quá đẹp những giá cả cao cấp khoảng từ $2,000 trở lên. Ngoài ra có những quyển sách do các nhiếp ảnh nổi tiếng đi chụp về đời sống Hà Nội, chụp đẹp và in còn đẹp hơn.
Họ cạnh tranh ở mọi khía cạnh, đến những mức độ không biết tả như thế nào. Khi mình đứng nhìn một quyển sách hướng dẫn các thế chụp cho một lễ cưới thì vào trang là họ có bài dạy tên gọi là “SEXY ENGAGEMENT” là cô dâu chú rễ mặc áo lót thôi, trưng bày những nét khiêu gợi trên cơ thể, rồi những tư thế uốn éo, rồi anh chị xuống hồ bơi khỏa thân dưới nước cho thấy một ẩn hiện mờ ảo.
Còn phần Quân vẫn cái tật bon chen thấy các nàng người mẫu đứng chụp hình triễn lãm, Quân cũng phải khiều một em ra chụp hình vì ít ra cho quí phụ nữ trong nhóm là quí ông vẫn còn có giá lắm, nhưng luôn chung thủy với vợ con, chứ biến một cái là có em út rồi đó… Thấy bảnh không ?????