Apr 28, 2022

NHỮNG NGÀY THẦN TIÊN TẠI HÒA LAN - Doãn Cẩm Liên


Tại sao lại gọi là “thần tiên” khi ta đứng trên đất nước Hòa Lan? Cũng chỉ tại vì ở nơi này người viết có được những gì mà nơi khác khó kiếm ra. Từ thưởng thức tình yêu thương bạn bè, anh chị em con cháu, từ những gam màu sắc rực rỡ ở cả không gian và lẫn thời gian. Nó ùa vào thị giác, thính giác, khứu giác của người viết. Nó cho một cảm giác mênh mang, bạc ngàn, êm đềm mà trong tâm thì lại có nhiều vết nổi cộm khó quên. Rõ ràng là không thể quên được!

Ba người chúng tôi gồm một già, một sồn sồn và một trẻ đặt chân xuống phi trường Schiphol là được phủ bọc tình yêu thương của các anh chị. Tình thương này không tự dưng mà có. Chúng tôi quen biết nhau phải dài hơn hai phần ba cuộc đời của chính mình. Khoảng thời gian xa cách do vì chính sự 1975 cũng không làm suy suyển mối tình thâm này. Dường như nó còn làm nên keo dính chắc hơn thì phải.

Keo dính được thể hiện rõ ràng khi chúng tôi thông báo ngày đến Amsterdam. Hai gia đình anh Chương chị Trúc và anh Thắng chị Chiến đã chuẩn bị lịch đi chơi cho chúng tôi. Các anh chị phân chia nhận lãnh chúng tôi ngày nào, danh lam thắng cảnh nào thuận lợi nhất và hấp dẫn nhất. Tính “nhất nhất” này còn nói lên sự ngăn nắp và tính thông thái của các anh chị trong việc du ngoạn. Chúng tôi cứ việc ngoan ngoãn nghe lệnh lên xe hơi, có khi lệnh cho lên xe lửa, xe buýt, và cả đi bộ nữa. Đủ món ăn chơi như thế mới làm nên tính thần tiên.

Tình thương yêu của anh chị còn thể hiện nơi sự chuẩn bị phòng ốc, nấu nướng các món ăn, quà cáp mang về cho ba đứa chúng tôi. Các cháu con cái của các anh chị, tất cả đều có gia đình riêng, ở các tỉnh quanh thành phố Hoorn, cũng lần lượt đến chào ba chúng tôi. Chúng không chỉ đến chào mà còn ngồi nói chuyện thời xưa thời nay, bằng tiếng Việt với chúng tôi mới lạ chứ. Cứ ngạc nhiên này kéo đến ngạc nhiên kia khi các cháu giữ gìn thật giỏi lễ nghĩa theo kiểu Việt Nam xa xưa của thế hệ chúng tôi. Chúng nói tiếng Việt đủ giỏi để không phải sổ tiếng Anh hay tiếng Hòa Lan ra. Tại sao nói lễ nghĩa kiểu xưa? Do vì tôi đã từng chứng kiến những gia đình Việt Nam di tản ra nước ngoài sau 1975, cũng đành phải chịu để con cái chào hỏi theo kiểu Tây phương, gật chào và say “hi”, hoặc rằng im im cúi đầu mà chẳng mở lời “con chào bác, cô, chú, dì” gì cả. Ôi thôi là nặng tình nặng nghĩa không nơi đâu bằng! 

Nếu tra tự điển Wikipedia thì Hòa Lan là một đất nước thấp hơn mặt biển, do vậy đê điều và kỹ thuật xây đập đắp đê, hệ thống bơm nước tháo nước của Hòa Lan được kể là siêu nhất thế giới. Nhìn từ trên cao, từ các tàu vũ trụ thì người ta dễ dàng nhận ra những con đê chắn nước biển có chiều dài tổng cộng là 3000Km và 10.000Km đê nội bộ. Đó là công trình chống lũ lụt và cũng là chương trình lấn biển làm nhà. Tại thành phố Hoorn, chúng tôi được ngồi trên xe hơi chạy dài 32Km đê sát biển. Bên này là nước biển, bên kia là nước lợ. Và vùng mênh mông nước lợ này lại rì rầm những cần cẩu, xe chở đất cát, đá đến để lấn nước xây nhà. Chả trách người Hòa Lan kiêu hãnh nói “Đất nước Hòa Lan là do người Hòa Lan làm ra!”

Hòa Lan còn là một nước nông nghiệp, nhưng họ giàu có, và được xếp hạng trong mười nước giàu trong khối thịnh vượng Liên Minh châu Âu. Muốn được thế thì ngành nông nghiệp trồng trọt phải có khoa học kỹ thuật trợ giúp. Ở khắp nơi quanh các thành phố lớn nhỏ là những cánh đồng bát ngát, bên cạnh những nhà kính trồng hoa màu quanh năm ngày tháng. Người ta trồng trọt rau củ, hoa và quả theo từng mùa. Và thay đổi hoa màu từng mỗi năm để đất được nghỉ ngơi và tăng năng suất cho vụ mùa sau. 

Hoa tulip không đâu trên thế giới bằng ở Hòa Lan. Hình ảnh ruộng hoa tulip được ghi nhận ở các tỉnh, thành phố phía Bắc vì vùng khí hậu này đủ ẩm và dư lạnh cho loại hoa này. Nghe đâu đó nói rằng tulip vốn xuất phát từ Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng lại rất hợp với khí hậu xứ Hòa Lan này. Hòa Lan xuất cảng hoa và củ tulip cho toàn thế giới. Khách du lịch đến Hòa Lan vào cuối Đông, đầu Xuân, khoảng tháng 4 – tháng 5 là bị hớp hồn bởi những cánh đồng bạt ngàn màu sắc của hoa tulip. Các luống hoa song song chạy dài xa tít xa tắp. Luống màu đỏ rực rỡ, bên cạnh luống màu vàng chói chang, màu hồng, màu trắng màu cam, màu đen, màu tím… Không thể tả ra cho hết các sắc màu của hoa tulip nơi những ruộng hoa này. Được biết người ta trồng hoa để lấy củ thì khi hoa nở đúng cỡ là bị vặt bỏ, chỉ giữ lá một thời gian sau, và thu hoạch củ. Hai năm dịch bệnh covid-19 cũng làm các ruộng hoa bị hụt hẫng không ít.

Vườn hoa tulip Keukenhof cũng phải đóng cửa hai năm vì mắc dịch! Đến năm nay đã tưng bừng mở cửa đón chào du khách. Làm sao quên được Keukenhof khi vào đó là để chết vì hoa đẹp. Hoa luống, hoa chậu, hoa bình, màu sắc, và cách sắp xếp cánh hoa. Xem hoa tulip thì đố ai không nghĩ đến nhà danh họa Van Gogh đã dùng những gam màu tươi nóng này trong những họa phẩm của ông. Tôi không nằm ngoài những vị này.

Đến Hòa Lan mà không đến thăm thành phố Amsterdam, có thể gọi là bị thiếu một nửa linh hồn của chuyến đi. Amsterdam thành phố cổ và tân đan lẫn vào nhau. Những tòa nhà rất cổ xây dựng dọc kênh đào. Lối kiến trúc mà người thường sẽ kêu là “tòa nhà nghiêng vì bị lún”. Không phải vậy đâu, nhìn kỹ nhà bên này nghiêng về phía trước thì nhà bên cạnh nghiêng về phía sau. Đó là một kỹ thuật để cân đối, chống trả lại sự sụp đổ. Đến hay là thế cho ngành kiến trúc của xứ Hòa Lan. 

Cái “cổ” ở Amsterdam nó nằm ở những nhà thờ, những museum, và quảng trường cho du khách ngồi nghỉ chân nơi quán cà phê, quán bia rượu ngắm người qua lại. Nhưng cái “tân” ở Amsterdam chỉ hiện lên khi tắt ánh mặt trời, khi màn đêm buông xuống, du khách nườm nượp nối đuôi nhau vào chốn được gọi “Red light district”. Tại đây mọi người được quyền hút cần sa thoải mái, được quyền uống bia rượu, và ngắm các em gái rất mát mẻ trong bộ y phục có thể gọi là “không y phục”. Cửa sổ nào có đèn đỏ bật sáng là nơi đó có xuất hiện bóng hồng. Rèm cửa được kéo kín hay mở toang ra là dấu hiệu các cô sẵn sàng tiếp khách hay không. Anh em chúng tôi cũng dạo một vòng để hòng có thể viết những dòng này. Thế nhưng có ai hỏi “Có trở lại nơi đây hay không?” thì câu trả lời là “Không ạ!”

Chợ hoa, củ, và cây của thành phố Amsterdam đã giải cứu thị giác du khách sau một đêm đèn đỏ. Nó chứa những màu sắc tươi tắn của hoa, tưng bừng đủ loại hoa mà chắc rằng không đâu có nhiều chủng loại hoa bằng ở đây. Có hoa tất nhiên phải có củ. Củ mua về trồng để lại có hoa. Một vòng tròn biến hóa của thiên nhiên, có gì còn hoài và có gì mất tiêu đi đâu. Nó chỉ biểu hiện rồi thay đổi hình dạng đấy thôi.

Hòa Lan, đặc biệt miền Bắc là vùng thấp hơn mặt biển, nên nhà cửa, kênh đào, sông lạch đi liền kề với khu dân cư. Giethoorn một điển hình và cũng được gọi là Venice của Hòa Lan. Đến nơi đây, không có đường xe chạy mà chỉ có thể đi bộ hoặc đi thuyền. Gợi cho du khách người Việt chúng tôi một cảm giác nhớ quê nhà, vùng đồng bằng sông Cửu Long. Người ta cũng chèo thuyền đi lại, mua bán, chuyên chở. Nhưng cái khác là dân chúng và nhà cửa ở Giethoorn rất đẹp và hiện đại.

Gần sát với Amsterdam là khu bảo tồn Zaanse Schans. Nơi đây người Hòa Lan lưu giữ lại mô hình cối xay gió, đã một thời hoạt động để nghiền đá, nghiền lúa mì lúa mạch làm bột bánh mì. Du khách được đi xem cách làm phô mai (cheese), xưởng làm guốc gỗ. Không giống guốc gỗ Việt Nam mình đâu, mà nó giống như chiếc hài. Gỗ được đẽo gọt cho vừa chân người đi, phủ lớp sơn tươi bóng và có vẽ họa tiết cho thêm phần tươi mát. 

Rồi đến Zaandam, một thị trấn nhỏ thôi, nhưng nó cũng là điểm đến để được ăn thử món cá sống haring. Hừm… thật là hay với cách ăn con cá này. Người muốn ăn cá phải nắm đuôi con cá, giơ cao nó lên khỏi mặt, và ngửa cổ ra sau, há mồm to ra, rồi từ từ hạ con cá vào mồm mà cắn một phát. Làm sao ăn trọn được con cá trong một lần, lại phải cắn nó ra và ăn thêm miếng hành tây và đồ chua để đánh tan mùi cá. Mà phải nói là không tanh mùi cá chút nào. 

Maastricht, thành phố cực Nam của Hòa Lan có những vẻ đẹp thuần hậu khác mà du khách cũng có thể mê mệt vì nó. Những con đường quanh co, lên dốc xuống đèo, với đầy hoa của vườn trước những căn nhà, và dường như không có chuyện đi bốn lần quẹo phải là ta trở về lại điểm khởi đầu. Khu vực trường đại học Maastricht có những ba bức tường thành bảo vệ thành phố. Bức tường ngoài cùng nằm sát khu công viên xanh rì, cây cao bóng cả, dòng suối uốn quanh đổ vào con sông Maas. Sinh viên sau giờ học căng thẳng, có thể ngồi vắt vẻo trên bờ tường thành nhìn xuống dòng nước và xa xa là công viên. Hai bức tường bên trong không còn nguyên vẹn vì đô thị phát triển. Nhưng người Hòa Lan rất sáng suốt khi xây dựng, họ luôn giữ lại một mảng tường với nét cổ của nó bên cạnh những nhà mới xây dựng sau này. Ý rằng đây là sự thay đổi biến hóa của xã hội của người Hòa Lan?

Một góc Maastricht sát với biên giới Bỉ có tỉnh Riemst và thành phố tên Kaane. Một kênh đào thẳng tắp nối liền nước Bỉ và Hòa Lan để tàu bè thông thương qua lại. Đi bộ khoảng chừng một tiếng đồng hồ từ trung tâm Maastricht đến biên giới Bỉ là đồng ruộng, cánh đồng nho. Đồng ruộng xem lẫn vào khu dân cư, đồi núi, đường rừng và nhà cửa dinh thự là một đặc điểm của Maastricht. Không thể tưởng tượng được là đô thị và thôn quê lại có thể hòa lẫn và hài hòa với đến như thế. Xin nói rằng nhà cửa ở Maastricht nói riêng, ở Hòa Lan nói chung rất hiện đại và đẹp đẽ. Do vì sự kiện là vậy nên có thể nói rằng nông dân ở Hòa Lan không quê chút nào. Họ xong việc ngoài đồng ruộng, mặc áo quần đẹp vào là có thể đi nghe nhạc cổ điển, opera, hoặc đi nhảy đầm uống bia là chuyện thường ngày.

Ở Maastricht đi nghe nhạc cổ điển là phải nói đến Andre Rieu. Ông ta chơi vionlon. Mỗi năm một lần ông tổ chức chương trình nhạc tại nơi quê nhà của mình. Khán thính giả phải “book” vé, thuê khách sạn trước rất xa để được thưởng thức một đêm nhạc tuyệt vời của Andre Rieu. Người viết cũng là khán giả của ông, nhưng buồn thay chỉ ở trên “youtube” mà thôi. Đặc điểm “show” diễn của ông là tươi vui từ màu sắc đến bài nhạc. Các nhạc công trên sân khấu không được quyền xấu vì họ phải mặc áo quần rất đẹp và màu rất tươi. Họ không được quyền đeo bộ mặt buồn hay căng thẳng, phải cười tươi sáng rực rỡ cho dù bàn đàn có khó đến đâu đi nữa. Đó là tính cách của toàn ban nhạc của ông Andre Rieu hay còn là tính cách của cả toàn thể người Hòa Lan. Tôi đang tự hỏi như vậy?

Ngồi một góc trên đồi trong khu rừng cây cao bóng mát, chim hót, gió thổi vi vu, nhìn dốc xuống chân đồi là đường xe chạy xuyên quốc gia tôi cứ tự hỏi đây có phải là thiên đường hay không? Thầm trả lời là “Dạ phải rồi!” Vì ở đâu mang lại cho ta sự thanh thản, êm ái trong tâm hồn thì chỗ đó gọi là thiên đường. Chứ còn gì nữa!

Viết lại chuyện “dế mèn phiêu lưu ký” xứ sở thần tiên Hòa Lan là để ghi nhớ một chặn đường đã qua, mà còn thêm ý đồ nữa là chiêu dụ những ai yêu hoa, yêu thiên nhiên, yêu tính hiền hòa của con người thì hãy mau lên chương trình cho chuyến du lịch đất nước Hòa Lan này. Bảo đảm nó rất xứng đáng cho những đồng tiền đã chi ra và thời gian đã bỏ lại. 

Xin hứa nói thật, không ngoa!

California, ngày 25 tháng 4 – 2022

Doãn Cẩm Liên

















Apr 12, 2022

RẢI TRO ALOUIS 04.12.2022

 Trên núi, cạnh sông, dưới ... kênh đào ... nơi nào cũng có "ảnh" 





Apr 9, 2022

HOME IS WHERE THE HEART IS - Thao Chi

Ever since my childhood house in Vietnam was demolished and most of my family migrated to the states, I always think of going to SoCal as “going home” even though I never lived there. This past 3 weeks I was home and I’m so glad Maya and Zayn got to experience the environment that I grew up in. Our family is always crowded, tons of food, people always stop by to visit, noisy with laughter and music, and filled with love. The kind of love that is unconditional, unforgettable, multi-generational, contagious, shareable, and there’s always room for more. Maya and Zayn got to experience just that. And the best part of all, they are now old enough to actually appreciate it and take the memories with them whenever they go. 

Home is where the heart is, and this is home 💜💜💜💜












Apr 7, 2022

TÂM NIỆM - Doãn Quốc Thái phổ nhạc thơ Thái Hòa

 


https://youtu.be/FIAi3C6Ulyc


Very cute anh Thái, nhờ 9th note of the chords in the song.
Instead of playing Aadd9, anh Thái dùng capo 2 frets up then play Gadd9 instead. This position would give anh Thái more rings (acoustic style) - they call it "open chord".

With 2nd bar when anh Thái play Bmin , use Bmin9 instead to match the initial Aadd9 chord at first bar.
This song is good với Út vocal style, try that as well 😜

- Doãn Quốc 4 Ển 

A CLOUD NEVER DIES - Doãn Hưng

https://www.youtube.com/watch?v=DRObW9noiVk

Vào ngày 2 tháng 4 2022, Tu Viện Làng Mai (Pháp) đã chính thức trình chiếu trên Youtube “A Cloud Never Dies”, bộ phim nói về cuộc đời tu hành và sự nghiệp hòa bình của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh. Bộ phim cũng là một thông điệp hòa bình của Làng Mai gởi đến chính quyền Nga, kêu gọi họ chấm dứt cuộc chiến tranh xâm lược Ukraine.

Bộ phim được thực hiện bởi 2 nhà sản xuất Max Plug và Marc J. Francis. Chỉ với gần nửa giờ, bộ phim đã phác họa những đặc điểm nổi bật nhất của một đời hành đạo, những đóng góp, ảnh hưởng quan trọng của Thiền Sư Nhất Hạnh không chỉ với Phật Giáo, mà cả nhân sinh quan, phong cách sống của hàng triệu người Việt Nam và hành triệu triệu người ở nhiều các quốc gia trên khắp các châu lục. Sự ảnh hưởng này có sức lan tỏa qua nhiều thế hệ, và có lẽ sẽ còn được kế tục lâu dài cho dù Thiền Sư đã qua đời vào đầu năm 2022.

Nếu chỉ được dùng 2 cụm từ để nói về đóng góp của Thiền Sư Nhất Hạnh cho nhân loại, có thể đó là “Hòa Bình” và “Chánh Niệm”. Sinh ra, lớn lên, xuất gia trong một quê hương Việt Nam trải qua nhiều cuộc chiến khốc liệt, cả đời Thiền Sư đã đi tìm giải pháp rốt ráo cho hòa bình của quê hương và nhân loại. Vào năm 1965, ông mở Trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội, tập hợp hàng ngàn thanh niên tình nguyện đi vào những miền quê khói lửa, góp phần xoa dịu những tàn phá do chiến tranh gây ra. Đầu năm 1966, ông sáng lập Dòng Tu Tiếp Hiện, mô tả đó là một phòng trào phản kháng tinh thần đối với chiến tranh. Tư tưởng này được thể hiện rõ trong giới thứ nhất, một trong  năm giới tân tu của Làng Mai: “…Thấy được rằng tất cả những bạo động do sợ hãi, hận thù, tham vọng và cuồng tín gây ra đều bắt nguồn từ cách tư duy lưỡng nguyên và kỳ thị; con nguyện học hỏi thái độ cởi mở, không kỳ thị, không cố chấp vào bất cứ một quan điểm, một chủ thuyết hay một ý thức hệ nào để có thể chuyển hóa hạt giống cuồng tín, giáo điều và thiếu bao dung trong con và trên thế giới…”. Khi con người không còn mù quáng bởi sự cuồng tín tôn giáo, không còn nuôi dưỡng hận thù do niềm tin u mê vào một ý thức hệ, thì động lực tham gia vào các cuộc chiến tranh tàn phá chết chóc sẽ biến mất.

“Kêu gọi hòa bình” cũng có thể được gọi tên bằng “phản chiến”. Thiền Sư Nhất Hạnh được sự ủng hộ của những tên tuổi lớn của thế giới đã từng nhận giải Nobel Hoà Bình, trong đó có Mục Sư Martin Luther King (Hoa Kỳ) và Đức Đạt Lai Lạt Ma (Tây Tạng). Ông cũng bị rất nhiều người chỉ trích, chống đối vì hoạt động “phản chiến” của mình. Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã trục xuất Thiền Sư vào năm 1966 khi ông đang ra nước ngoài vận động hòa bình cho Việt Nam; còn chính quyền cộng sản miền Bắc thì đã chụp mũ ông là người của CIA.

Sau khi không thể trở về quê hương vào năm 1966, Thiền Sư Nhất Hạnh ở lại Pháp, thành lập tu viện Làng Mai, bắt đầu truyền bá tư tưởng và các phương pháp thực hành của “Đạo Phật hiện đại hóa” và “Đạo Phật đi vào cuộc đời” mà ông chủ trương. Cùng với Đức Đạt Lai Lạt Ma, Thiền Sư Nhất Hạnh là nhân vật thứ hai đã giúp Đạo Phật phát triển và ứng dụng rộng rãi tại các nước Âu Mỹ. “Mindfulness”, “Chánh Niệm” là hai cụm từ gắn liền với tên tuổi của Thiền Sư. Là Phật tử, ai cũng biết “Chánh Niệm” là một tám con đường tu căn bản mà Đức Phật đã hướng dẫn để thực hành giải thoát (Bát Chánh Đạo), đã có từ hơn hai ngàn năm trước. Tuy nhiên, việc đem đến thế giới Âu Mỹ “Mindfulness”- phương pháp thực hành chánh niệm, tỉnh thức trong những sinh hoạt thường nhật, có thể thực tập mọi lúc mọi nơi để chuyển hóa thân tâm, nuôi dưỡng hạnh phúc- thì chắc chắn đó là dấu ấn riêng của Thiền Sư Nhất Hạnh. Pháp môn Làng Mai tiếp tục lan truyền đi khắp thế giới, với tu viện Lộc Uyển, Bích Nham, Mộc Lan ra đời ở Mỹ, và những trung tâm tu học chánh niệm tiếp tục mọc lên ở Đức, Hong Kong, Thái Lan, Úc… Còn ở Việt Nam, cho dù chính quyền cộng sản có phá hoại tu viện Bát Nhã vào năm 2009 do lo sợ trước ảnh hưởng ngày càng lớn của Thiền Sư đối với người dân trong nước, họ cũng không thể ngăn cản được pháp môn chánh niệm bắt đầu phát triển trong tâm thức người dân Việt. Và quan trong hơn nữa, Chánh Niệm không chỉ dành riêng cho người Phật tử, mà hàng triệu triêu người trên thế giới với nhiều niềm tin tôn giáo khác nhau cũng tìm đến thực hành phương pháp này để có được sự thương yêu, hạnh phúc đích thực cho cuộc sống.

Nhóm làm phim cho biết họ dự định sẽ ra mắt bộ phim “A Cloud Never Dies” nhân kỷ niệm 100 ngày mất của Thiền Sư Nhất Hạnh vào tháng 5 tới đây. Tuy nhiên, tình hình chiến tranh khốc liệt tại Ukraine đã khiến cho Làng Mai đổi ý. Cũng vào ngày 2 tháng 4, một phái đoàn của Làng Mai đã trao tay bộ phim cho tòa Đại sứ Nga ở Berlin, cùng một lá thư kêu gọi chính quyền Putin chấm dứt chiến tranh. Làng Mai hy vọng rằng di sản của Thiền Sư Nhất Hạnh như một sứ giả hoà bình có thể ảnh hưởng tích cực đến những lời kêu gọi chấm dứt chiến tranh.

Những người làm phim hy vọng người xem nhận ra rằng cho dù Thiền Sư Nhất Hạnh đã không thể chấm dứt được chiến tranh Việt Nam, nhưng những trải nghiệm đau thương về chiến tranh đã được ông chuyển hóa thành chất liệu để chữa lành cho bản thân, và rồi tiếp tục chữa lành tâm hồn cho hàng triệu người khắp nơi trên thế giới.

Những đám mây trời không chết đi, mà chuyển hóa thành những cơn mưa, để tưới tẩm cho những hạt mầm từ bi, an lạc đâm chồi nẩy lộc trên khắp hành tinh này.

https://www.youtube.com/watch?v=DRObW9noiVk

Doãn Hưng

Apr 4, 2022

THE PIANO AND MUSIC - Liên Chi


This painting was created 23 years ago, revealing a hard-to-believe fact, even too many that are close to me, that i used to play the piano. I took lessons for almost 10 years until high school got so stressful and time consuming. Please do not ask me to play anything now, cuz i can't anymore.

The artist, cô Thanh Thuỷ (god bless her soul) was a dear friend of my family. She asked me to wear my school uniform and sat there for hours, just playing whatever i like. It took 2 sittings to finish this painting.

Today i got this painting back, along with a piano, hoping that Sóc and Cỏ will take on lessons someday soon. 

Thank you Bà Ngoại Lien Doan for insisting on bringing the piano and music into our lives. ❤️

- Liên Chi

MỪNG NGÀY ĐÁO TUẾ CỦA PHU QUÂN - Thái Hòa



Tuy sống với nhau chưa "dài hơi" được như các bậc Bô lão trong đại gia đình, nhưng cũng đủ lâu để có cảm nhận được những Thói quen (đáng yêu và đáng .. ghét), Thú vui (lành mạnh và độc hại), Bệnh tật, Tiếng đàn và  cả những Tâm nguyện chí thành của người bạn đời.

Nhân ngày Đáo tuế của phu quân xin gửi vài dòng thơ (mì ăn liền) với đủ màu sắc: 


* Tật bệnh:

Người ta dị ứng ra sao
Chồng ta dị ứng từ trong ra ngoài
Ngày mưa trời gió tiết đông
Viêm xoang viêm họng không ngơi ngày nào
Riêng phần nhảy mũi xôn xao
Sáng ra điểm xuyết cũng hơn trăm lần
Trời vừa chuyển tối bần thần
Mắt mờ mũi nghẹt họng dần ho tăng
Hôm qua nhìn vợ tần ngần
Ngẫm xem có phải đây là … căn cơ :)



 * Hobby: 

Hobby lành mạnh sao
Phim ảnh và thể thao
Nhỏ -to bóng theo mùa
Say thiệt chứ không đùa
Tình đầu cô Tennis
Rồi yêu em Bóng rổ
Say mê như điếu đổ
Hồi hộp chờ từng giờ
Cơn sốt Super Ball
Mùa nào xem trận đó
Luận bàn nghe pháo nổ
Nhưng chỉ vậy rồi ... thôi




* Tài sản:

Sáu mươi năm tuổi đời
Điểm ra ta có được
Ngôi nhà nợ ngân hàng
Hai thăng cu chưa… vợ
Zợ mình có thì….già
Ngắm bên ngoài tuy trẻ
Sức lại thua ông già
Làm một phải nghỉ… ba
Giờ lên chuồng rất sớm
Gà còn chậm hơn …ta




* Tình già:

Chồng ta dị ứng ta thương
Biết đâu tình thắm giúp người dẻo dai
Tình già hơn gió cấp hai
Càng lâu càng chặt bỏ ra không đành
Bao phen gương vỡ lại lành
Tình soi không bóng lên hồ nước trong ...






*  "Tiếng đàn tôi" :

Đàn rung cung bậc thăng trầm
Khi buông chùng lắng khi tràn tiếng reo
Lẳng nghe giai điệu nương theo
Đàn nâng tiếng hát đưa vào thinh không
Chiều xa vẳng tiếng tri âm
Đàn lên khúc dạo tương ngân sắc... thiền 

 * Tâm nguyện:

Tình ta nhỏ bé hạt mưa
Mưa sa xuống giữa đại dương tình người
Ai đem gió thổi trên ngàn
Mang về hòa với đất trời mênh mông
Thuở nao lúa trổ lên đòng
Đêm Xuân thơm ngát hương lồng ánh trăng
Dặm trường bụi đỏ khói vương
Hạt bay theo gió hạt rơi trên đường
Bụi ơi xuôi gió về nương
Thảo nguyên sa mạc phơi sương nắng vàng
Chút lòng còn hẹn suối ngàn
Tặng người Tĩnh lặng vô vàn Yên vui  

- Vũ Thái Hòa ... tức mợ Ba