Very nice.Anh thích hết. Tấm có cái carrousel (merry-go-round) chụp low speed, nên cái merry-go-round trông như con cù, quay long lóc, độc đáo. Tấm cuối có cái atmosphere bí mật, hợp với cái bảng hiệu gợi Sherlock-Holmes. Đi vào hẻm, 1 người đàn ông đơn độc, phải chi hắn mặc đồ đậm hơn và đội mũ lệch, cho ra dáng dân «anh chị» thì hay biết mấy?
Dear Anh Tùng, Hể làm cái mà có người khen là thấy khoái rồi. Nên được anh góp ý và có lời khen về bài viết và các tấm ảnh nên em càng thích nữa. Đã quá đi. Những gì em viết ra cũng nhờ những quen chung quanh em, họ chắc cùng anh trưởng thành trong xã hội Việt Nam vào thập niên 60 và 70 và họ đã trả lời những thắc mắc của em về các sinh hoạt xưa kia. Nên em được biết các câu chuyện xưa mà viết lan man trên BLOG của Thanh Hương. Anh hỏi em những tấm ảnh em chụp như thế nào thì tất cả ảnh em chụp bằng DIGITAL hết, không dung phim nhựa. Khi em chụp thì đo ánh sang bằng máy (chứ không bằng light reading) thường thì em mở khổ độ F16 hay F11 , ngoại trừ ánh sang yếu quá thì em mới xuống thấp hơn. O hoàn cảnh sử dụng F16 hay 11 thì em thường nhận tốc độ khoảng 2, 1 hoặc có khi thấp hơn . Sau đó thì em cứ chơi trò TRAIL and ERROR, máy digital đâu sợ tốn phim thì cứ tăng giảm tốc độ. Tất cả White Balance thì em để AUTO và em chụp bằng RAW . Còn ống kính thì em dung NIKON 50mm (1.4) và NIKON 18-35 (3.5) Tất nhiên Digital thì em phải dung một software. Trước kia em hay xài PHOTOSHOP nhưng sau có một tờ báo khuyên là truoc tiên là dung LIGHT ROOM để import hình nếu hình quá tệ thì mới chuyển qua PHOTOSHOP. Có lẽ họ nói đúng vì những công cụ của LIGHT ROOM có vẻ tiện hơn PHOTOSHOP vì em cũng có chụp đám cưới , mà anh biết ngày nay chụp bằng DIGITAL nên chụp nhiều hơn phim 35mm có đám cưới chụp cả ngàn tấm, mà chụp xong là phải chuyển hình lên WEB cho họ coi, khi chuyển hình thì mình phải đánh số thứ tự chứ dung số code hình của máy quá bất tiện. Anh nghĩ mìmh cứ ngồi RENAME lại cái mã số thì mệt quá. Trong LIGHT ROOM chỉ cần click một cái nút Export và trong đó sẽ hỏi mình có cần đánh số thứ tự không thì máy sẽ chuyển cho. Bởi vậy công cụ LIGHT ROOM xem dể dàng hơn. Khi em IMPORT hình vào LIGHT ROOM thì em chỉnh lại phần WHITE BALANCE trong đó là qua nút AUTO thì hình sẽ bớt vàng và có vẻ đúng ánh sang hơn. chỉ có vậy thôi, em chẳng có tăng giảm màu sắc hay kỹ xảo gì cả. Em đọc trên báo thì họ nói chụp bằng JEPEG thì sửa được mọi thứ nhưng ngoại trừ WHITE BALANCE , không như RAW. Anh cũng biết em quay video nhiều hơn chụp mà quay VIDEO thì WHITE BALANCE rất là quan trọng vì vậy khi chụp hình em cứ hay để ý vào WHITE BALANCE. Em nghĩ mọi phương pháp chụp thì cũng như anh thôi. Em đi chụp nhiều như vậy là phải nộp bài cho khóa học về hình. Lần này phải cho xong, chứ không ông thầy la quá, ông ta nói em kéo dài quá không tốt. Đầu tiên em phải chọn hai cái PROJECTS, suy nghĩ mãi em chọn chủ đề PORTRAIT OF LONDON , chủ đề thứ hai là SIGNS và SYMBOLS. Chụp từng tấm chơi vui thì dể nhưng giờ phải chụp khoảng 10 tấm cho mọi chủ đề và cái khó là 10 tấm diễn tả ra ý nghĩa , lien tục thành một câu chuyện... Cái đó khó thiệt... Bởi vậy anh sẽ thấy nhiều hình em chụp trên BLOG Thanh Huong trong tương lai. Những số bài kia em có viết hết nhưng chưa có phần kết luận nên còn trống và chưa gởi cho HUONG là vậy đó. Hẹn anh những email sau Em Quân
2 comments:
Very nice.Anh thích hết. Tấm có cái carrousel (merry-go-round) chụp low speed, nên cái merry-go-round trông như con cù, quay long lóc, độc đáo. Tấm cuối có cái atmosphere bí mật, hợp với cái bảng hiệu gợi Sherlock-Holmes. Đi vào hẻm, 1 người đàn ông đơn độc, phải chi hắn mặc đồ đậm hơn và đội mũ lệch, cho ra dáng dân «anh chị» thì hay biết mấy?
Anh Tung
PS: say merry x`mas, and happy new-year to Quan
Dear Anh Tùng,
Hể làm cái mà có người khen là thấy khoái rồi. Nên được anh góp ý và có lời khen về bài viết và các tấm ảnh nên em càng thích nữa. Đã quá đi. Những gì em viết ra cũng nhờ những quen chung quanh em, họ chắc cùng anh trưởng thành trong xã hội Việt Nam vào thập niên 60 và 70 và họ đã trả lời những thắc mắc của em về các sinh hoạt xưa kia. Nên em được biết các câu chuyện xưa mà viết lan man trên BLOG của Thanh Hương.
Anh hỏi em những tấm ảnh em chụp như thế nào thì tất cả ảnh em chụp bằng DIGITAL hết, không dung phim nhựa. Khi em chụp thì đo ánh sang bằng máy (chứ không bằng light reading) thường thì em mở khổ độ F16 hay F11 , ngoại trừ ánh sang yếu quá thì em mới xuống thấp hơn. O hoàn cảnh sử dụng F16 hay 11 thì em thường nhận tốc độ khoảng 2, 1 hoặc có khi thấp hơn . Sau đó thì em cứ chơi trò TRAIL and ERROR, máy digital đâu sợ tốn phim thì cứ tăng giảm tốc độ. Tất cả White Balance thì em để AUTO và em chụp bằng RAW . Còn ống kính thì em dung NIKON 50mm (1.4) và NIKON 18-35 (3.5)
Tất nhiên Digital thì em phải dung một software. Trước kia em hay xài PHOTOSHOP nhưng sau có một tờ báo khuyên là truoc tiên là dung LIGHT ROOM để import hình nếu hình quá tệ thì mới chuyển qua PHOTOSHOP. Có lẽ họ nói đúng vì những công cụ của LIGHT ROOM có vẻ tiện hơn PHOTOSHOP vì em cũng có chụp đám cưới , mà anh biết ngày nay chụp bằng DIGITAL nên chụp nhiều hơn phim 35mm có đám cưới chụp cả ngàn tấm, mà chụp xong là phải chuyển hình lên WEB cho họ coi, khi chuyển hình thì mình phải đánh số thứ tự chứ dung số code hình của máy quá bất tiện. Anh nghĩ mìmh cứ ngồi RENAME lại cái mã số thì mệt quá. Trong LIGHT ROOM chỉ cần click một cái nút Export và trong đó sẽ hỏi mình có cần đánh số thứ tự không thì máy sẽ chuyển cho. Bởi vậy công cụ LIGHT ROOM xem dể dàng hơn.
Khi em IMPORT hình vào LIGHT ROOM thì em chỉnh lại phần WHITE BALANCE trong đó là qua nút AUTO thì hình sẽ bớt vàng và có vẻ đúng ánh sang hơn. chỉ có vậy thôi, em chẳng có tăng giảm màu sắc hay kỹ xảo gì cả.
Em đọc trên báo thì họ nói chụp bằng JEPEG thì sửa được mọi thứ nhưng ngoại trừ WHITE BALANCE , không như RAW. Anh cũng biết em quay video nhiều hơn chụp mà quay VIDEO thì WHITE BALANCE rất là quan trọng vì vậy khi chụp hình em cứ hay để ý vào WHITE BALANCE.
Em nghĩ mọi phương pháp chụp thì cũng như anh thôi. Em đi chụp nhiều như vậy là phải nộp bài cho khóa học về hình. Lần này phải cho xong, chứ không ông thầy la quá, ông ta nói em kéo dài quá không tốt. Đầu tiên em phải chọn hai cái PROJECTS, suy nghĩ mãi em chọn chủ đề PORTRAIT OF LONDON , chủ đề thứ hai là SIGNS và SYMBOLS. Chụp từng tấm chơi vui thì dể nhưng giờ phải chụp khoảng 10 tấm cho mọi chủ đề và cái khó là 10 tấm diễn tả ra ý nghĩa , lien tục thành một câu chuyện... Cái đó khó thiệt... Bởi vậy anh sẽ thấy nhiều hình em chụp trên BLOG Thanh Huong trong tương lai.
Những số bài kia em có viết hết nhưng chưa có phần kết luận nên còn trống và chưa gởi cho HUONG là vậy đó. Hẹn anh những email sau
Em
Quân
Post a Comment